Nổi bật
Nhớ quê mùa gió lạnh
Gió mùa Đông Bắc tràn về, trời đổ cơn mưa thông báo những ngày rét mướt đã đến. Ngoài phố thưa thớt người đi, chỉ
Những năm tháng ấy có tôi thầm thích một người
Tối nay, tình cờ youtube chạy bài “Xe Đạp”, kèm lời nhắn nhủ của chàng trai đến cô gái năm đó mình thương, tôi tự
Muộn màng
Đó là một người đàn bà tuổi đã gần tám mươi, mái đầu đã ngả sang màu bạc trắng. Mọi người trong xóm đều gọi
Đường về chợ Gạo
Chưa kịp lễ Đính hôn đành ôm trọn mùa thu Đêm ấy sương sa ngậm trăng vàng sắc cỏ Cuối khe thời gian trập trùng
Bài mới
Lá thư quên gửi
Ngày đó, tôi cứ nghĩ rằng Di thích tôi, và vì tôi cũng thích Di nên tôi đã viết cho Di một bức thư… Bức thư mà mãi cho đến giờ tôi vẫn không nhận
Rồi sao nữa
Em tìm mật ngôn Trong tình ca anh hát Và sự thật không cao cả Trong im lặng của chúng ta Những bụi gai cuộc đời đôi lúc nảy hoa Em nhìn thấy từ đằng
Yêu từ phút đầu
Tôi và Yến quen nhau trong đợt tôi về trường Trần Hưng Đạo thực hiện chương trình Đại sứ sinh viên, một chương trình giới thiệu hình ảnh, các ngành đào tạo của Đại học
Khi xuân vừa chín
Em ươm mầm khi mùa xuân vừa chín, Mộc miên chao dệt đỏ cả trời thương, Chim ríu rít ghẹo vần thơ tình ái, Diệu vợi yêu, lưu luyến gọi nhau về. Nàng xuân về
Hậu gì đang – Hạng gì đâu
Trên: hậu gì đang... Dưới: ngợi khen! Vòng tay cung kính.... lão giáo hèn Ông hiệu cất trường, quên cất nóc Lũ trò ngồi học ướt tèm nhem P/S: ảnh hoa hậu Thái quỳ lạy
Viếng tam tai – vdzái tam tiên
Vái trời vái phật vái ông tiên Ba vdzái ra đây lập tức liền Tui “nắm” ba cây chà bá lửa Chúi đầu trước cửa đấng linh thiêng
Bóng mẹ
Mẹ tôi tóc bạc, da mồi, Thềm quê khuya khoắt mẹ ngồi ngóng con. Con đi chín núi mười non Vẫn là cái bóng lon ton ngày nào… Mẹ ngồi bóng chạm trăng sao, Lung
Mùa khói xanh
Đừng rủ em chạy trốn Khi ngoài kia những hạt nắng đương thì Khi con sông đang trôi về mùa thiếu nữ Và bờ trăng đang độ xanh mi Đừng rủ em đi hoang Khi
Không đề
Người chẳng còn muốn về quê Để nghe gió bấc thổi tê tái chiều Chòng chành một khúc gieo neo Chơi vơi trôi giữa bọt bèo phù sinh. Người giờ cơm áo thị thành Phập
Mưa đêm nhớ ngoại
Trời càng chuyển dần về khuya cũng lúc những tiếng mưa đêm nghe được rõ ràng hơn. Có lẽ, khi mọi thứ đã đắm chìm trong giấc ngủ say sưa thì mới có đủ không
Truyện ngắn
Bướm đêm
Đêm… Tiết trời se lạnh, lất phất những hạt mưa bụi nhỏ xíu bay lất phất. Ánh đèn đường chênh chếch hứng trọn những đám bụi trời. Ở góc phố một dãy nhà trọ giá
Thơ
Đường về chợ Gạo
Chưa kịp lễ Đính hôn đành ôm trọn mùa thu Đêm ấy sương sa ngậm trăng vàng sắc cỏ Cuối khe thời gian trập trùng nhịp mờ nhịp tỏ Chỉ thấy rất gần nỗi nhớ
Bà
Chiều nay khóc giữa làng quê Bà đâu chẳng gọi tôi về ăn cơm Hay bà hoá ngọn khói rơm Còn cay sống mũi, còn thơm mùi trầu... Nhớ ngày mưa đổ bên cầu Nhường
Có một Tràng An mang hình thiếu nữ
Ngân Hà vồng lên không đưa nổi em vào giông bão Em về Đọc lại câu thơ tổ tiên viết lên bầu trời xanh Đang tỏa ánh sáng trên từng nhịp cầu Thê Húc dâng
Chuyện của một thời
Anh của một thời đã chìm trong mùa thương nhớ cũ Em của một đời đã bay về cuối phương trời xa Câu hát xưa hóa giọt sương trên triền đê vắng Lời ước thề
Khi gió bấc quay về
Em đã nghe khi gió bấc quay về Con phố khuya bỗng khép mình lặng lẽ Trên vòm cây chiếc lá vàng rơi khẽ Đông mặc trầm trong cái rét mênh mang. Gió bấc về