Bé rời bàn tay cô
Vành nôi là điểm tựa
Cả bầu trời thu nhỏ
Êm đềm quanh nôi tre.
Khi đẩy, nôi là xe
Khi đẩy, nôi là võng
Biết cái ngủ đang về
Dang bàn tay cô đón.
Cái ngủ này ngủ ngoan!
Ru êm lòng nôi lớn
Một vùng trời mơ mộng
Vấn vít mùi sữa thơm.
Bé tập đi xa hơn
Nôi võng mòn yên ngựa
Bàn tay in chiếc lá
Vẫy gió đi về đâu ?
Trọng Quyết