Nổi bật
Thương nhớ Phố Phái
Vào khoảng giữa những năm 50 của thế kỷ trước, có một người con Hà Nội đã trót nặng tình nặng nghĩa với đất thủ
Kỳ lạ tục thờ chó đá
Tục thờ chó, hay sau này là thờ chó đá, đã trở thành một nét tín ngưỡng dân gian phổ biến của nhiều dân tộc
Ngây ngất trước làn điệu Quan họ Bắc Ninh
"Mấy khi vui vẻ thế này. Vui tày đám hỏi đốt cây nhang trầm. Lòng yêu, yêu vụng nhớ thầm ... điếu đổ lăn xe
Một góc phố phường – Nghề cắt tóc vỉa hè
Có thể nói, cắt tóc vỉa hè đã trở thành một hình ảnh thân thuộc đối với nhiều người Việt Nam. Dạo quanh phố phường,
Bài mới
Mộng triều dương
Muốn tuốt kiếm vung giấc mộng vàng Chân trời ai quản nỗi nguy nan Một vầng trăng mảnh tươi rồi héo Một bóng hoàng hôn lẻ ánh vàng Dòng nước cuốn theo thuyền độc mộc
Bữa cơm gia đình
Hồi nhỏ ham chơi, tôi thường hay giận dỗi mỗi khi cha gọi về ăn cơm. Thú thật tôi chỉ thích bới một tượng cơm như thằng Đức, thằng Thơm rồi bưng đi qua
Đam mê thuở thiếu thời
Sống với đam mê thuở thiếu thời Hồn như lạc bước cõi chơi vơi Trắng đen đưa đẩy lòng say đắm Ngang dọc bôn ba dạ rạng ngời Mỗi nước cờ mang tình vạn lý
Khát vọng mùa xuân
Rét lãng phai vì không còn đông nữa Nên âm thầm lẩn khuất phía chân mây Câu thơ cũ ngủ yên trong trang viết Thấy xuân sang lại khao khát dâng đầy. Xuân trở gót
Chưng xanh gói lại tuổi thơ
Xuân sang còn vương gió đông, đào trổ lộc, còn trên những mâm lễ cúng miền Kinh Bắc, màu xanh bánh chưng nở dịu dàng. Thức quà quê vuông vức, chằn chặn trang nghiêm trên
Xuân về
Xuân về thơm mắt nắng Tô hồng cánh đào phai Rót thêm hương ngà ngọc Trên tóc em buông dài Xuân mảnh mai trong gió Đong đầy sắc ngọc lan Dìu bước em qua phố
Mùa cày
Tinh mơ sáng, gà gáy o..o… Con trâu còn phì phò nhai cỏ ăn bận chiều hôm trước, tiếng dây nài, con đũa đã va vào ách cày nghe cạch cạch - buổi cày sớm
Ốc đá
Sống trọn cuộc đời trong làn nước suối trong veo róc rách chảy khắp các cánh rừng, len lỏi dưới những tảng đá phủ đầy rêu phong thời gian - những con ốc đá
Giấc mơ bên nôi
Ru con mẹ hát Bên nôi ầu ơ Cánh cò thương mến Bay vào giấc mơ. Giấc mơ của bé Thơm ngát chiêm mùa Lúa vàng óng mẩy Đầy khúc nắng mưa. Giấc trưa
Một lần đến Phú Yên
Đoàn chúng tôi gồm 15 người phượt xuống Phú Yên, xuất phát từ 1 giờ chiều, xe băng qua đường quốc lộ, xuống huyện M’Đrắk , rẽ trái chạy thẳng xuống huyện Sông Hinh thuộc
Truyện ngắn
Một người “Sài Gòn”
Anh hơn tôi cả chục tuổi, không cùng thế hệ nên ít khi chơi cùng. Anh đã định cư hẳn ở Sài Gòn. Nhưng ở quê, nhà cha mẹ anh gần nhà tôi nên mỗi
Thơ
Con Rùa có thật
Kìa con rùa, anh có thấy không anh? Giữa hồ nước long lanh ôm lấy gió. Con rùa chơi vơi nhìn về nơi đó. Mà không ai nhìn thấy nó bao giờ. Rùa bơ vơ
Em kể về anh cho con sóng
Có điều gì hãy tâm tình cùng biển Tiếng rì rào sẽ xoa dịu nỗi cô đơn Và ngoài kia là mạch ngầm sóng vỗ Tiếng ầm ầm làm thức tỉnh con tim Cuộn trào,
Khi em chạm phải một nỗi buồn
Khi em chạm phải một nỗi buồn Thì em sẽ chọn một cách buôn Người ơi xin hãy mau ra giá Kẻo nỗi buồn kia tuột mất tay Khi em chạm phải một nỗi buồn
Nhiều khi em muốn làm thành phố
Nhiều khi em muốn làm thành phố, để được anh nhìn ngắm mỗi ngày, để được nâng đôi bàn chân lạnh, giữa đêm mưa thành phố buông mình. Nhiều khi em muốn làm thành phố,
Ta đã đi qua những ngày mưa
Em muốn đi qua những ngày mưa Để thân vừa với vòng tay ấm Nỗi ấp ôm từ những ngày xưa ấy Cùng cơn mưa dâng mãi chưa đầy Em đã đi qua những ngày