Trái đất quay quanh trục của nó tạo ra bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Đời của một con người cũng thuận theo vậy, và quy luật của tâm hồn cũng đâu có thể khác. Mùa đến rồi đi như một vòng tuần hoàn khép kín.

Trái đất có bốn mùa, nhưng tâm hồn thi sĩ có thêm một mùa nữa là” Mùa say đắm” với những cung bậc cảm xúc buồn vui, tiếc nuối, đam mê cần trang trải, chia sẻ cùng nhau. Với ý tưởng trao gửi tâm tư tình cảm trong vòng tuần hoàn của đất trời, thì tâm hồn thi sĩ rung động và cảm nhận ra sao? Chủ trang thơ văn ” Mùa say đắm” thầy giáo dạy văn Lê Gia Hoài đã vượt qua rất nhiều khó khăn. ( Thời gian, tài chính, lòng người…) mời các thi sĩ tham gia in tập ” Niệm khúc chiều đông” để tạo một dấu ấn của trang. Sau gần hai tháng phát động tập thơ đã được sự hưởng ứng của hơn 50 tác giả.

Không có mô tả.
“Khúc du ca mùa đông sẽ sàng ngân nga, luyến láy những vấn vương dìu dặt, khơi gợi bao xúc cảm êm đềm dạt dào len lỏi trong tâm hồn. Khẽ lướt qua những góc phố loang lổ màu thời gian, một mình ngồi dưới mái ngói rêu phong, cũ mốc, tôi lặng lẽ ngắm nhìn cơn mưa rả rích, giăng chéo xiên qua ánh đèn đường vàng vọt. Bỗng thấy thời gian dường như trôi chậm lại, lặng nghe hơi thở của màn đêm yên bình, lãng đãng những rung cảm xa xăm…

Cơn gió lạnh lùa đông về sớm quá
Thu dùng dằng
lấn ná chẳng nỡ đi...”
(Vi Thanh Hoàng)

Rồi,

Đông về lạnh buốt hàng cây
Lao xao cành lá hao gầy đong đưa…

(Bùi Văn Huy)

“Những con sâu rúc rích
Sương muối ngấm đêm đông

(Đỗ Huy Hoàng)

Nhưng cái lạnh của thời tiết làm sao so sánh nổi với cái lạnh trong tâm hồn, cái giá lạnh trong tâm hồn đâu phải tại “Mùa đông” mang lại.

Một ngày đi ngang qua
Nơi người yêu cũ sống
Thấy mình chợt trống vắng
Như tách hồn làm đôi...”

(Vũ Thị Thanh Hương)

Ai đem duyên nợ tương phùng
Để nay cách trở ngàn trùng chia xa…

(Phạm Thị Mai Yên)

Mùa đông này lạnh hơn mùa đông trước, hay mùa đông này lòng người chơi vơi hơn mùa đông trước? Thấy người đánh rơi một nụ cười trên phố; khẽ chùng hàng mi, giật cảm xúc về thực tại, lại thấy một nỗi buồn miên man, một mảng nhạt nhòa của giọt nước mưa thi thoảng nếm thấy vị mặn chát.

Một làn hơi lạnh buốt trong tim
Người ấy giờ đây biết đâu tìm...”

(Thời Văn Giai)

” Gió mùa về lạnh hơn
Khi anh không trở lại
Cánh chim trời mê mải
Xa tít phương trời nào...”

(Lê Gia Hoài)

Chẳng nhớ nổi bao lần ta lỡ hẹn
Gió đông về thổi lạc cả giấc mơ

(Mỹ Hạnh)

Ngoài trời mưa cứ rơi rơi hoài, lòng buồn quạnh hiu, trời sụp tối thật nhanh, tích tắc đã tối mù, ánh đèn đường còn chưa bật sáng, giọt nước mưa loang lổ bên kính cửa sổ, nhìn ngoài đường mọi người đang vội vàng từng bước đi trở về nhà… Cái vẻ bình yên, trầm lắng của mùa đông mà mỗi ngày vẫn đối diện, trải qua và thấm nhuần cái bản chất của lòng người trầm lặng đến mộc mạc, buồn và mênh mang quá…

Chiều mùa đông cánh chim bay lẻ bóng
Bạn tình ơi xa vắng đã bao mùa…”

“Nguyễn Huyền Mến”

Chỉ có gió cứ len vào nỗi nhớ...”

(Nguyễn Lan Hương)

Em nói rằng thôi…
Lạc nhịp
Con tim lỡ đóng băng rồi
Và xin anh đừng thơ nữa
Những lời bèo dạt mây trôi...”

(Đỗ Huy Hoàng)

Khi tâm hồn đang bơ vơ với bao nỗi buồn của những cuộc tình đổ vỡ, thì những kỷ niêm cũ lại hiện về thật ấm áp.

Đông xưa về lạ quá
Bóng người thương đây rồi
Nàng ngồi đan khăn ấm
Cuốn quanh cuộc tình tôi…”

(Đạt Thái Tuấn)

Ừ thì đông đến lạnh đấy nhưng lại tạo cơ hội cho những đôi đang yêu bày tỏ tình cảm và sự quan tâm của mình tới người tình.

Mua len em nguyện tâm đan áo dày
Áo xong rồi lại đan thêm
Một khăn gió ấm rất mềm tặng anh...”

(Vũ Tuyết Nhung)

Với người lính đang canh giữ biên cương, hải đảo thì chỉ cần. ” Hậu phương em gửi bao lời thiết tha” và “Mùa đông” của thi sĩ Nguyễn Khoan đâu còn lạnh khi ” Đến bên nhau truyền hơi ấm miên man…/ Qua giá lạnh tình ta sao ấm lạ…”. Còn thi sĩ Lê Khánh có một phát hiện khá thú vị với loài hoa có cái tên “Hoa Sầu Đông”

Tên hoa ai đặt lạ
Mùa đông lá rơi vàng…
Hoa Sầu Đông mênh mang
Thì thầm đêm trăng tỏ…”

Niệm khúc chiều đông” không chỉ đóng khung ở những bài thơ có ý ” Mùa đông” mà mở rộng cửa cho những bài thơ hay khác. Đọc ” Niệm khúc chiều đông” ta cùng trăn trở đồng cảm với nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn về chuyện thế sự đảo điên: “Xin cạn hết những gì cay đắng nhất/ Cốc rượu chông chêng bóng địa ngục thiên đường”, Và trái tim thi sĩ quá nhạy cảm, dễ rung động để rồi.

Nửa đời sấp ngửa phong trần
Mấy lần ngộ nhận
mấy lần xót xa…”

(Hà Thành)

Còn rất nhiều câu thơ hay và các tác giả thú vị khác nữa mà trong khuôn khổ bài viết tôi chưa nhắc đến, để đất cho người đọc tự cảm nhận. Hãy đọc” Niệm khúc chiều đông” để cảm, rung động với cái tình ấm áp, chủ động cùng vượt qua trở ngại của thời tiết mùa đông giá lạnh điêu tàn, để đón một mùa xuân mới rực rỡ tràn đầy niềm vui sinh sôi…

Ngọn gió heo may đưa anh đến bên em
Một ngày mùa đông
có nắng…
Cái rét ngọt ngào tô hồng đôi má
Anh dịu dàng nhìn em đắm say...”

Đầu đông 2019

Mỹ Hạnh