Chiếc xuồng cui
Dẹp cặp sách, thay quần áo, ăn cơm lẹ lẹ đi con, rồi sửa sọan đi soi với cha, chứ để trễ lại bị rầy à! Đó là giọng của mẹ tui vào mỗi buổi chiều khi tui đi học về. Nhà tui là
Dẹp cặp sách, thay quần áo, ăn cơm lẹ lẹ đi con, rồi sửa sọan đi soi với cha, chứ để trễ lại bị rầy à! Đó là giọng của mẹ tui vào mỗi buổi chiều khi tui đi học về. Nhà tui là
Hồi đó, khi còn nhỏ, tôi thường rẽ vào những lối lạ, đó là những lối đi mà tôi chưa từng đặt chân đến và chưa biết được cuối lối đi là điều kì diệu gì. Tôi đi với sự tò mò, khoan
Hồi nhỏ ham chơi, tôi thường hay giận dỗi mỗi khi cha gọi về ăn cơm. Thú thật tôi chỉ thích bới một tượng cơm như thằng Đức, thằng Thơm rồi bưng đi qua nhà bác tám vừa ăn vừa coi bộ phim