Sợi nhớ tròn trong veo
Trên ngọn đồi thông nhỏ Từng giọt nắng vàng rơi Thông reo đang vẫy gọi Hay tiếng đàn ngân nga Nhớ khoảng trời năm ấy Tôi đứng chờ em qua Đếm từng chiếc lá nhỏ Mong nhịp bước người sang Hoàng hôn chiều đẹp
Trên ngọn đồi thông nhỏ Từng giọt nắng vàng rơi Thông reo đang vẫy gọi Hay tiếng đàn ngân nga Nhớ khoảng trời năm ấy Tôi đứng chờ em qua Đếm từng chiếc lá nhỏ Mong nhịp bước người sang Hoàng hôn chiều đẹp
“ Gặp nhau là duyên, bên nhau là nợ, đúng người đúng thời điểm trái tim sẽ luôn hạnh phúc” Đã 5 năm trôi qua kể từ cái ngày Út Vân gặp chị Lan, số phận đưa đẩy khiến họ từ hai người xa
Hỡi em cô gái duyên thầm Đôi môi đỏ thắm má hồng thôn quê Áo nâu nón lá dịu dàng Không son chẳng phấn dáng mềm thướt tha Sớm chiều dãi nắng dầm sương Bàn tay thoăn thoắt say sưa ruộng đồng Quanh năm
Sáng nay thật chẳng giống sáng mọi khi, ông Sửu tròn mắt ngạc nhiên. Ngôi nhà hàng ngày rất đỗi bình thường mà hôm naythật lung linh rực rỡ làm sao, đèn hoa sáng rợp từng phòng. Một bản nhạc du dương hút hồn