Đình làng- một nét hoài cổ muộn màng
Trong ký ức của tôi, mái đình màu đỏ, nằm ngay trên con đường dẫn ra một bãi chợ lởm chởm đá. Trước cổng đình từng trồng hai cây phượng vĩ, ngôi nhà cổ kính lặng lẽ giấu mình trong sắc hoa đỏ rực
Trong ký ức của tôi, mái đình màu đỏ, nằm ngay trên con đường dẫn ra một bãi chợ lởm chởm đá. Trước cổng đình từng trồng hai cây phượng vĩ, ngôi nhà cổ kính lặng lẽ giấu mình trong sắc hoa đỏ rực
Đều đặn, hai buổi sáng chiều, kề cạnh ngôi đình lại tấp nập, rộn rã những bóng người. Phiên chợ hôm bốn mùa nối đuôi nhau theo một chu kì đều đặn như thế, như mặt trăng và mặt trời tuần hoàn hoán ngôi
Sẽ có một ngày, những đứa trẻ mơ màng vẽ lại những nét vụng dại trong tâm trí về một loài côn trùng phát sáng nào đó, sẽ thèm được trông một cánh cò trắng lặn lội bước ra ca dao và lầm lũi
Tôi không giỏi nhớ và không thể nói chắc với ai về những điều thực tâm chính tôi cũng chỉ vẽ ra mơ hồ trong trí óc, nhưng tôi tin cảm nhận mình đủ sâu để ở đây kể lể với người khác về
Tôi có dịp ghé thăm một khu du lịch vào hè năm 2018, chưa dịch giặc âu lo như lúc này. Ở đấy, có một hồ suối nước trong veo, nhìn được cả đáy. Tôi không biết khúc thượng nguồn của nó, chỉ nhớ
Có một hành tinh không chịu yên ngủ trong sự hào nhoáng của thiên nhiên- hành tinh Trái Đất- một quả cầu tròn- nơi mà nhân loại đã tự mình dấn thân để làm nên những công trình, kiệt tác hoa lệ, kì vĩ.
Có những chiều theo Mặt Trời xuống núi, tôi vô tình đứng lặng trên một bãi đất hoang đầu làng. Thuở trước nó là một khoảng cỏ xanh ngăn ngắt và mênh mông, giờ đã rẽ thân mình thành hai mảnh đường cong cong,
Mẹ tôi nói nhiều, hoạt ngôn nhất nhà, mẹ có thể chỉ đi lên bà "một chút" nhưng ngồi mãi cho tới buổi trưa, mẹ có thể ra chợ "một chút" nhưng chuyện trò đến khi trời cũng gần tối... Mẹ nói nhiều đến
Chị tôi từng có một chiếc xe đạp điện, tài sản quý báu cho một đứa trẻ phải đi học xa nhà. Chiếc xe màu hồng, mảnh khảnh, ngốn bằng mấy tháng lương của bố. Chiếc xe mà chị tôi trân trọng vô đối.
Tôi lớn lên với những đàn vịt của mẹ, con vịt nhỏ xíu trong đôi bàn tay nhỏ xíu, bộ lông vàng mượt, óng ả như màu của những bông lúa. Tôi lớn lên với những vườn ngô trước sân nhà, vườn ngô cao
Sinh ra và trưởng thành sau những vạt rừng lá xanh của đại ngàn, cô gái với nhan sắc đậm chất cao nguyên đã tự tay vo tròn những định kiến hoai mục để viết tiếp nên những trang sách mới của cuộc đời.
Rosie Nguyễn từng chia sẻ trong cuốn sách “Tuổi Trẻ Đáng Giá Bao Nhiêu”: “Những ngày tuổi trẻ tưởng dài rộng mênh mông nhưng kỳ thực lại rất hữu hạn ngắn ngủi. Nên nếu bạn còn trẻ, hãy học cách để biến tuổi trẻ