Sóng trầm luân

  Em đi ngang đời ta Thấp thoáng cánh buồm trên dòng sông cạn À không, dòng sông đã trơ đáy bao mùa Những giọt ẩn ức cuối cùng cũng lặn sâu trong đáy mắt Ta vung tay thả neo yêu thương vào ký