Mùa đông ơi nhắn giùm ta lời xin lỗi tình em
Vậy là mùa đông đã sang theo cánh nhạn miên man bay về từ phương Bắc xa xôi. Những làn gió bấc đơn côi, lạnh thấu tim đời trở lại từ miền biên viễn như nhắc anh nhớ tới thanh xuân đời mình, nhớ
Vậy là mùa đông đã sang theo cánh nhạn miên man bay về từ phương Bắc xa xôi. Những làn gió bấc đơn côi, lạnh thấu tim đời trở lại từ miền biên viễn như nhắc anh nhớ tới thanh xuân đời mình, nhớ
Em đã nghe khi gió bấc quay về Con phố khuya bỗng khép mình lặng lẽ Trên vòm cây chiếc lá vàng rơi khẽ Đông mặc trầm trong cái rét mênh mang. Gió bấc về mưa bụi cũng theo sang Mang giá băng trút
Nắng vàng trên đỉnh núi Gieo xuân xuống đại ngàn Niềm vui lưng bản nhỏ Mùa lễ hội thênh thang. Dáng em buông lả lướt Như cần rượu say men Chạm môi ta uống cạn Ngày tan dần vào đêm. Ta say mùa nắng
Tuổi thơ đồng xưa ngút gió Bờ đê cong mảnh nắng chiều Nhẩn nha lưng trâu gặm cỏ Bóng làng đổ xuống xanh rêu. Tuổi thơ đầu trần chân đất Ngày mưa khát nắng đi tìm Dấu chân ngập mùa nước lũ Trò chơi
Anh chẳng về với phố thị đâu em Dẫu nơi ấy trang hoàng mây ngũ sắc Ánh đèn đêm con phố khuya giăng mắc Những thanh âm mê hoặc khúc ca vàng. Trả anh về với rừng núi mênh mang Để được ngắm mặt
Con mang thương nhớ trở về Quàng vai áo mẹ chiều quê gió lùa Lắng lòng nghe những nắng mưa Lặn trong đời mẹ sớm trưa tảo tần. Thời gian vắt kiệt thanh xuân Nón mê lam lũ rạc chân lúa đồng Nhọc nhằn
Thu giấu mình vạn năm trong cổ tích Nay mặc nhiên hiện ra giữa cõi đời Có phải em hong trầm màu lụa đỏ Để mùa về bao luyến nhớ đầy vơi. Em đã đến in hài lên dấu nắng Cho rong rêu hoang
Những làn gió heo may Tan dần trong nỗi nhớ Nụ hồng em chớm nở Cho lòng ai chơi vơi? Mây chiều như ngưng trôi Tiếc mùa xa vời vợi Đông về thay áo mới Lòng em thương nhớ ai? Em đi qua sương
Em thấy không thu về trong mắt lá Phố chiều nghiêng xao xác cánh hoa vàng Trên ngói nâu nắng lùa nghiêng mái phố Hẹn bao chiều chẳng thấy bóng em sang. Thu hồn nhiên mắt em vương màu nắng Heo may gầy phủ
Em bâng khuâng giữa đôi dòng cảm xúc Bục giảng thân yêu và anh ở kề bên Từ lâu rồi em đã muốn viết lên Những tâm tư của riêng mình anh ạ! *** Yêu bục giảng để mỗi ngày tới lớp Không ngại
Cánh én mỏng vội vàng dắt thu đi Cho nắng ngọt cứ nồng say thêm mãi Bờ đê cong gió ngút ngàn bến bãi Con đò xưa chẳng trở lại sông đầy. Mùa thu đi luyến nhớ mảnh trăng gầy Vẫn hao khuyết cuối
Cần chi phải lộng lẫy Má hồng với môi son Dịu dàng như em ấy Một nét Huế tươi giòn. Anh vẫn còn nhớ mãi Màu tóc em mây bay Trường Tiền qua mấy nhịp Mà vẫn ngát hương say. Đợi em ngày nắng