Hoài khúc
Trên mái phố bầy chim thôi về nữa Lối rêu xưa hiu hắt gọi mưa buồn Hoài niệm cũ vài cọng buồn mọc nhánh Cơn gió nào quay quắt một làn hương. Hoa vẫn cũ chiều nay như nở muộn Tím âm thầm sắc
Trên mái phố bầy chim thôi về nữa Lối rêu xưa hiu hắt gọi mưa buồn Hoài niệm cũ vài cọng buồn mọc nhánh Cơn gió nào quay quắt một làn hương. Hoa vẫn cũ chiều nay như nở muộn Tím âm thầm sắc
Ả thấy tiểu sân sau chùa quét lá - "Bạch tiểu thầy! Em xin chiếc bùa may" Tiểu ngơ ngác lá rụng đầy như rạ Thí chủ xin Tội lỗi.. Lấy đi mà! Ả nhoẻn miệng Xin thêm tình trên lá Nợ trần gian
Chiều nay phố đổ mùa thương Hỡi người phía ấy Có vương tình nồng Mắt người vời vợi như sông Để ta nghe phố mênh mông nẻo về. Và ta - Một kẻ nhà quê Chiều nay ra phố Bùa mê đính đầy Ánh
Họ hàng nhà kiến Giữa trời đang trưa Kéo rồng kéo rắn Để chạy cơn mưa Kiến bà đi trước Kiến ông đi sau Chắc là khoái chí Nên còn vuốt râu Kiến cha kiến mẹ Đội trứng trên đầu Luôn mồm thúc giục
Nghe đồn nhân gian có bùa mê Em muốn giắt vào anh Để mình là người anh yêu duy nhất Đi tìm chưa được Đành… em tự làm Bằng ngụm nước dịu thơm lúc anh mỏi mệt Sau cánh cửa sẵn nụ cười xinh
Ta tương tư tự thuở nào Cái người áo trắng hay vào nhà bên Cái người ta chẳng biết tên Mà sao cứ nhớ đến quên mọi người Ta hay nhìn lén nụ cười Lén nhìn rồi lại như người tương tư Tương tư
Ngập ngừng em ngập ngừng tôi Ơ kìa chiếc lá cũng rơi ngập ngừng Nón nghiêng, nghiêng cũng nửa chừng Khuất sau non nửa vầng trăng má đào Bầu trời thắp những vì sao Trái tim thắp nỗi khát khao một thời Lá xanh
Đường đang thẳng lại bẻ ngang Ngập ngừng chân bước, rẽ ngang quay về Đã đành mình trót đam mê Đã quen đường thẳng nên chê đường vòng. Tiếng con tim cũng tiếng lòng Giá đừng thưởng thức nhớ mong làm gì Bao đêm
Ai trộn màu chiều Cho mùa bỏ ta đi Nắng chơi vơi chờ ai nơi cuối gió Hoa pơ lang rực trời sắc đỏ Thương ai… Mà ở lại phía qua mùa Thu úa vàng Trên lối cỏ xanh xưa Lất phất mưa bay
Anh là một chấm buồn xa Nhỏ như nắm được mà ra vô cùng Anh là cỏ biếc một vùng Non xanh đến nỗi ngập ngừng bước chân Anh là lãng đãng phù vân Mải mê với những xa gần, thấp cao... Em là
Gặp em chỉ một lần thôi Mà thời gian đốt lòng tôi đến giờ Rừng chiều như thực như mơ Con đường run mãi trong mưa bên đồi Em nhìn tôi chẳng một lời Tôi nhìn em cháy khoảng trời mắt em Cái nhìn
Ngủ đi em ngủ cho say Anh hôn nhè nhẹ bàn tay mỏi nòn Cổ tay vừa trắng vừa tròn Bao nhiêu năm tháng gối mòn còn đâu Ngủ đi em ngủ cho sâu Thân còn bám dấu chân trâu tối ngày Đừng xua