Sương thu
Sương thu…mỏng tang từng sợi tơ trời neo đậu trên tóc. Sương thu…giăng mắc nhẹ tênh từng hạt chùng chình chăng tơ. Sương thu…gợi nhớ từng giọt trắng trong một thuở dại khờ. Sáng tinh mơ thức giấc sương vương trước ngõ đợi chờ…
Sương thu…mỏng tang từng sợi tơ trời neo đậu trên tóc. Sương thu…giăng mắc nhẹ tênh từng hạt chùng chình chăng tơ. Sương thu…gợi nhớ từng giọt trắng trong một thuở dại khờ. Sáng tinh mơ thức giấc sương vương trước ngõ đợi chờ…
Ngày 1/1/2021 Mẹ kính yêu! Con nhớ hôm ấy từ bệnh viện trở về, nét mặt mẹ đầy lo âu. Mẹ dặn dò nghiêm túc điều đã dặn nhiều lần: thường xuyên rửa tay bằng xà phòng; giữ gìn nhà cửa, phòng học sạch
Thuở bé thơ em ước mình là biển Để rộng dài rong ruổi ước mơ Như con sóng ngàn đời vỗ mãi Khát khao dài chảy đến mênh mông… Em ước mình là khoảng trời cao rộng Nâng cánh diều bay bổng vờn mây
Chiều buông nắng chạy dài trên cát Sóng dịu dàng vén cửa hoàng hôn Mặt trời khẽ nghiêng nghiêng soi bóng Gió rì rào quyện sóng du dương. Mây mơ màng, lời biển hát yêu thương Sóng rẽ nước cho thuyền mau cập bến
Thu về mang theo hơi gió heo may. Nắng sánh vàng như mật trải xuống cánh đồng, đậu trên những bông lúa vàng ươm. Từng bông lúa chín nặng trĩu nghiêng nghiêng cười đùa trong gió thu mơn man. Không biết nắng thu làm
Mưa tuôn giọt buồn lắng đọng khóe mắt. Mưa.. tí tách giọt thương vương đầy vai áo. Mưa…rào rào giọt nhớ len lỏi vào tim. Mưa…nhuộm tím giọt chờ chênh chao ký ức. Mưa…thổn thức giọt đợi vời vợi đêm thâu… Mưa ngâu giọt
Nắng đầu thu sánh vàng dịu ngọt, trong trẻo như tâm hồn của nó- nàng sinh viên văn khoa vừa tốt nghiệp đang nuôi nhiều mộng ước, khao khát dệt thành thơ. Nó mỉm cười mỗi lần nghĩ đến ngôi trường THPT với những
Trở lại trường xưa xúc động bồi hồi Nắng vẫn hồng như khát vọng tuổi đôi mươi Trời vẫn xanh như mắt em thuở ấy Mây bồng bềnh nhuộm trắng áo em bay… Ghế đá, hàng cây vẫn còn lưu dấu cũ Văng vẳng
Biển rộng dài muôn thuở Hoang hoải mắt em tìm Anh cuối đầu ngọn sóng Vỗ mạn thuyền em trôi. Bồng bềnh con sóng nổi Đưa thuyền em xa khơi Giữa bập bùng sóng biếc Ru lòng ai chơi vơi... Con sóng vẫn gọi
Tháng bảy về sắc nắng vàng ươm Gom rót xuống vòm cây tán lá Cây kiêu hãnh vươn mình gọi nắng Cánh đồng xanh sóng lúa dập dờn. Tháng bảy về núi bớt thấy cô đơn Mây mải miết tận phương nào xa lắm