Mẹ và những buổi chiều
Bao năm ròng rã nắng Những bước chân quên chiều Bữa cơm vùi trong khói Nỗi lo hình nồi niêu… Đồng làng ươm mùa vụ Nắng thơm hương mật ong Mẹ cuộn chiều vào tóc Giấu giọt mồ hôi trong… Con mỗi năm mỗi
Bao năm ròng rã nắng Những bước chân quên chiều Bữa cơm vùi trong khói Nỗi lo hình nồi niêu… Đồng làng ươm mùa vụ Nắng thơm hương mật ong Mẹ cuộn chiều vào tóc Giấu giọt mồ hôi trong… Con mỗi năm mỗi
Mới đi qua nửa mái chèo Đã nghe sông nhắc ít nhiều hạ lưu Mỏng như cái lí chiều chiều Thả vào câu cổ hóa liều yêu thương Tiêu tao dăm lát Hồ trường Nhâm nhi xị với triều cường Cà Mau Ngọt ngào
Tôi ngồi trong cõi thương yêu Mẹ tôi gánh cả buổi chiều và tôi... Qua bao đồng ruộng, núi đồi Vẫn nguyên hơi ấm mẹ đôi thúng lòng...! Mẹ oằn lưng gánh ước mong Gánh non gánh nước gánh chồng gánh con Gánh chiều
Cha đi phát liếp ngọt bờ Cuộn mưa quấn nắng vô tờ pơ luya (1) Thuốc gò ngậm khói sương khuya Theo cha hun hút bờ đìa góc mương Ảnh: Unsplash Tối rồi trể tép trễ hơn (2) Vẫn nghe dáng khói vệt xuồng