Chuyện của một thời
Anh của một thời đã chìm trong mùa thương nhớ cũ Em của một đời đã bay về cuối phương trời xa Câu hát xưa hóa giọt sương trên triền đê vắng Lời ước thề hong nắng bốc lên thành khói mây. Anh bây
Anh của một thời đã chìm trong mùa thương nhớ cũ Em của một đời đã bay về cuối phương trời xa Câu hát xưa hóa giọt sương trên triền đê vắng Lời ước thề hong nắng bốc lên thành khói mây. Anh bây
Tôi và Phong vừa giống như hai chị em lại vừa không giống. Mẹ tôi và mẹ Phong là bạn với nhau từ nhỏ. Mẹ Phong bị băng huyết sau khi sinh nên bà qua đời khi còn rất trẻ. Mẹ tôi nhận Phong
Tôi đến Huế vào giữa khuya một ngày tháng Tư năm 2004. Sương mờ ảo như khói loang dưới ánh đèn đường vàng vọt. Tôi đã lang thang từ cầu Bạch Hổ về Tràng Tiền, bước từng bước lặng lẽ bên dòng Hương lững
Tôi về nhà, thấy bố nằm trên võng, mắt lim dim. Trên kệ, chiếc ti vi vẫn đang mở và trên bàn chiếc radio cũng đang nói. Tôi không còn ngạc nhiên vì đã có lần bố bảo mở cả tivi và đài cho