Niệm khúc làng
Hoang sơ ngọn lúa ngoài đồng Nghìn năm đất Việt phổ thông kiếp người Nhọc nhằn đòn gánh mẹ tôi Quẩy bao mưa nắng phận người rạ rơm. Ao làng cái tép, cái tôm Loay hoay búng giữa nỗi buồn ngày xưa Cánh cò
Hoang sơ ngọn lúa ngoài đồng Nghìn năm đất Việt phổ thông kiếp người Nhọc nhằn đòn gánh mẹ tôi Quẩy bao mưa nắng phận người rạ rơm. Ao làng cái tép, cái tôm Loay hoay búng giữa nỗi buồn ngày xưa Cánh cò
Vẫn cứ một tuần mười chín tiết vậy thôi Không dạy thêm, không tăng ca, không tham nhũng, tham ô, không bổng lộc Nghề cao quý… trời ơi sao người lại muốn khóc Lời giảng nào còn lẩn khuất trong nỗi lo cơm áo
Không mong thì hạ cũng về Khơi nguồn nỗi nhớ tiếng ve luân hồi Lời chia tay nghẹn bờ môi Ngày mai từ giã… một người… biết không? Hạ ngang cửa lớp thong dong Sân trường những cánh phượng hồng tả tơi Nỗi niềm
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm Một bếp lửa ấp iu nồng đượm Cháu thương bà biết mấy nắng mưa (Bằng Việt) Cứ mỗi lần dạy cho học sinh bài thơ này, ta lại không khỏi bùi ngùi thương mùi khói bếp ngày
Nhà cũ cha mẹ để lại, con đã phá đi để xây ngôi nhà mới tiện nghi, hợp với cuộc sống hiện đại của thời Nông thôn mới. Cha mẹ cũng đã nương theo hương khói về cùng tiên tổ. Cuộc sống hối hả
Thôi đành chúng mình chia tay Nhân duyên lỡ làng chừng ấy Ngày xưa yêu nhau là vậy Giờ sao hờ hững mắt nhìn? Thôi thì trước tòa đã tuyên Mình chẳng còn là chồng vợ Vẫn biết mẹ cha tan vỡ Đau lòng
Có thể người không vui, có thể người không tin một lời yêu đã quá lứa lỡ thì Không hồi hộp nhớ mong, không như đứng đống lửa, như ngồi đống than; vào ra thổn thức Nhưng với anh, cái buồn cái đau vẫn
Nàng khoe tíu tít trên facebook Chồng với hai con rạng rỡ cười Nhà cao cửa rộng đời sung túc Nhan sắc tu sửa tựa hoa khôi. Nàng khoe tíu tít trên facebook Du lịch bắc nam lẫn đông đoài Đâu chỉ suốt ngày
Vẫn nơi chôn rau cắt rốn Vỡ lòng bài học: Quê hương Cà dầm tương, canh rau muống Vợi vời trong nỗi tha phương Quê hương vẫn chùm khế ngọt Người về vội vã mang đi Một năm đôi lần giỗ chạp Cho con
Anh bận… vui nên chưa về được Vợ và con ăn cơm trước đi nha Tiếng tút… tút và lặng im không nói Vọng phu ngồi bên mâm cơm với bóng chiều tà. Cơ quan anh hôm nay hội nghị Mọi người cùng dự
Ngồi thiền dưới gốc cây đa Nông nhàn mùa vụ kiết già chiều hôm Nghe nồng nàn rạ rơm thơm Chợt quên đi những vui buồn thế gian Chẳng mơ chính quả Niết bàn Thanh tâm sống giữa bóng làng bình yên Tịch liêu
Không còn nữa khói lam chiều hiu quạnh Sáo vi vu mục tử gọi trâu về Không còn nữa thôn nữ cong đòn gánh Đôi chân trần cõng nỗi nhớ triền đê. Không còn nữa dáng co ro ngồi sưởi Củ khoai lang nướng