Thương một mùa hạ cũ
Có cơn mưa chợt về ngang phố nhỏ Nghiêng nghiêng mùa trong ký ức mênh mang Giọt nào rơi nức nở mảnh trăng ngàn Giọt ngưng đọng như ngừng theo nỗi nhớ Tháng sáu ơi! Thương một mùa phượng đỏ Cháy rực trời man
Có cơn mưa chợt về ngang phố nhỏ Nghiêng nghiêng mùa trong ký ức mênh mang Giọt nào rơi nức nở mảnh trăng ngàn Giọt ngưng đọng như ngừng theo nỗi nhớ Tháng sáu ơi! Thương một mùa phượng đỏ Cháy rực trời man
Hạ sang lưng lửng ngực trưa Làn môi mây trắng say vừa tỉnh say Mơ đêm khát bỏng môi này Ngón tình trót mở sợi dây yếm trời Cởi mùa hoa phượng sánh đôi Anh ngàn ngạt gió em nôi trăng chiều Đêm giàn
Phượng khiêu khích nhớ làm chi Tháng năm cũng đã lỡ thì tháng năm... Còn đâu kỉ niệm xa xăm Còn đâu một thủa trăng rằm vấn vương Nhớ trưa mây nõn qua đường Cùng ai vội vã lời tương tư lòng Nhớ ve
Cha gom nắng nhốt vào lồng Nắng trốn xuống đồng vàng ươm sóng lúa Mẹ gom nắng nặng trĩu vai Nắng chạy dài lặn vào quả ngọt Phượng gom nắng dỗ học trò Nắng sợ cách xa ẩn trong lưu bút Em gom nắng
Bao nhiêu hạt nắng vàng tươi Theo xuân tìm đến với người ta thương Hạt thì tô đỏ môi hường Hạt rơi trong mắt dưới đường mi cong Hạt đang giục giã gọi lòng Hạt thương hạt nhớ gói trong tiếng mùa Hạt nói
“Ta mượn em một ánh mắt dịu dàng Về vá lại giấc mơ xưa còn lỗi" Cho ta mượn một chút thôi... hờn dỗi Để thương yêu thêm hương vị đậm đà. Ta mượn em một chút nhớ khi xa. Lấp trống trải những
Những cánh đồng nhợt nhạt màu xanh Con giun đất đã rời bỏ đất Bác nông dân vác cày ứa lệ Sắp mùa mưa mà chưa biết cấy gì Thôi thì trồng đại cầu may Đất không đẻ nhưng loài người vẫn đẻ Khi
Anh có phải tiếng ve Gọi hạ thương vừa tới Giọt sương mai vời vợi Lay hoa lá vẫy chào Anh có phải trời cao Mây bồng bềnh thủ thỉ Chú ve sầu mải nghĩ Khúc ca buổi dạo đầu Anh có phải nơi
Đất phập phồng hơi thở Đợi cơn mưa xa xăm ở cuối chân trời Cồn cào nỗi nhớ ngày đêm Đất hâm hấp sốt, đêm khuya mỏi mòn Héo hon ngóng đợi Vời vợi chờ trông Gió rong chơi ở chốn xa xăm Mây
Nhuộm vàng một góc sân phơi Nghiêng nghiêng bóng nắng, ngời ngời trên tay Nhịp nhàng lên xuống tiếng chày Tháng năm bung áo đổ đầy nồi ba Ngọc cười đua nở trăm hoa Cún con nghển mũi hít hà hương thơm Hành tươi,
Nắng mài trên những vòm cây Ánh ngời sắc kiếm bủa vây sân trường Dọa gì ve khản giọng thương Nôn nao áo trắng môi hường chia xa! Có gì như mới ngang qua Để hùi hụi tiếc những pha lê mùa Vô tâm
Mẹ tôi mỗi buổi chiều về Quẩy đôi quang gánh nón mê dãi dầu Với bàn chân đất, áo nâu Một ngày lặn lội bạc màu nắng mưa Cảnh nghèo vất vả sớm trưa Cứ đeo bám mãi chẳng chừa mẹ tôi Nhìn bầy