Mẹ tôi có một đứa con
Mỗi chiều áo nâu về ngõ Mẹ tôi có một đứa con Chị ngồi trong chiều rám nắng Chị ngồi, vo gạo nấu cơm. Mỗi chiều tay mang giỏ chả Mẹ tôi có một đứa con Anh ngồi, gõ lên tấm ván Ngồi chơi,
Mỗi chiều áo nâu về ngõ Mẹ tôi có một đứa con Chị ngồi trong chiều rám nắng Chị ngồi, vo gạo nấu cơm. Mỗi chiều tay mang giỏ chả Mẹ tôi có một đứa con Anh ngồi, gõ lên tấm ván Ngồi chơi,
Giữa đồng, thân bạt gió Áo dài xuống cả chân Thêm tuổi, người thêm nhỏ Giữa năm tháng lưng chừng. Con chim không bay nữa Cỏ trên mương rã rời Bốn bề chiều vừa lắng Mủi phận người xa xôi. Thân đứng trên đồng
Quán đêm mở cửa bên đường Đảo mắt mơ hồ góc nhỏ Heo may cồn cào trong phố Ngõ đêm hiu quạnh dáng người. Khắp đường bão xác lá khô Cây lá rung rung trong gió Hơi sương lạc trong tiếng thở Tìm đâu
Ngày mai mình về chụp ảnh Đưa lên vườn nhỏ, xanh tươi Mấy lá ngát thơm trong gió Giống vạt áo mẹ, chiều ngồi. Ngày mai mình về chụp ảnh Con đê nằm ở đầu làng Diều nhỏ quàng dây điện, rớt Người thì
Con gió vọng về ngoài ngõ Trèo thang réo rắt mái nhà Tổ rơm trong cơn đẫm ướt Im lìm một nỗi xót xa Bầy ong thoát mật-thơm-rừng Lũ bướm một trời mất dạng Lũ chúng tôi buồn mang máng Nhìn đàn se sẽ
Tiếng dế rên, vỡ vỡ Cỏ hoang đã xác vàng Tháng Mười miền Trung muộn Một chút sầu thênh thang. Giọng nói đầy sương lạnh Người xa, áo thùng thình Về lấy khăn quàng cổ Chưa kịp ngắm bình minh. Lối đi