Tết trung Thu của người nghèo là mười sáu tháng Tám
(Tăng Dĩnh – Trung Quốc) Khi tôi ra cổng đi làm, thấy Binh Gia, con trai bác Hoàng gác cổng đang tranh luận một vấn đề với Mập Ú. Hai đứa bé, một gầy một béo đang mặt đỏ tía tai, rất nghiêm
(Tăng Dĩnh – Trung Quốc) Khi tôi ra cổng đi làm, thấy Binh Gia, con trai bác Hoàng gác cổng đang tranh luận một vấn đề với Mập Ú. Hai đứa bé, một gầy một béo đang mặt đỏ tía tai, rất nghiêm
Em vừa bú mẹ vừa đi Nẻo hồi hương cuộc trường kì gian nan Sơ sinh chưa ấm lửa than Đã bao nắng gội mưa chan cuộc người Bờ vai cha đẫm mồ hôi Vòng tay mẹ hóa vành nôi con nằm À... ơi
Ngày làm việc đầu năm, họ hàng nhà chuột tập trung đông đủ không thiếu một ai. Từ chuột Cống to béo, bệ vệ với đầy đủ râu ria đến nhà chuột Nhắt lia tia, láu táu, rồi cả nhà chuột Chù chậm chạp,
Họ hàng nhà kiến Giữa trời đang trưa Kéo rồng kéo rắn Để chạy cơn mưa Kiến bà đi trước Kiến ông đi sau Chắc là khoái chí Nên còn vuốt râu Kiến cha kiến mẹ Đội trứng trên đầu Luôn mồm thúc giục
Bé ngồi nghịch nước Vung ngược lên cao Nước rơi ào ào Vào nơi Cóc ẩn. Nghiến răng Cóc bảo: “Két! Két! Két! Ka!” Bé vội gọi bà Trời mưa sắp sửa. Bà ngồi tựa cửa Ngó nhìn trời cao Không gợn mây nào
Cứ sáng nào chợt giấc Lăn sang bên mẹ nằm Trống không và ấm lạ Mẹ đã rời từ lâu. Con thầm hỏi “mẹ đâu?” Khi ngoài trời sương lạnh Câu trả lời mờ dấu Cơn buồn ngủ kéo về. Nghe xôn xao trong
Có thể bạn không tin khi tôi nói rằng, lần đầu tiên xa nhà của tôi là khi tôi mới chỉ 3 tuổi! Vâng, lúc đó tôi chỉ là một cô nhóc lên ba, đi lẫm chẫm, hay khóc nhè và ngại đám đông.
Vào những ngày tết, hầu như đứa trẻ nào cũng nhận được tiền lì xì. Trong đó, có những trẻ nhận được số tiền lì xì lên đến hàng triệu đồng là chuyện bình thường. Một khi trẻ có được một khoản tiền lì
Các loài vật truyền tai nhau về một cuộc thi chạy do vị Chúa tể rừng xanh tổ chức để tìm ra người nhanh nhất. Thông tin nhanh chóng được truyền tới khu vườn yên ả nằm khuất sau những rặng tre già kẽo
Mặt trời tỏa những tia nắng ấm áp xua dần đi cái giá rét. Sắc xám trên bầu trời nhạt dần, nhường chỗ cho màu xanh và những áng mây bềnh bồng. Gió thổi hơi lành lạnh, mưa phùn lất phất rơi. Mưa phủ
Hai hôm nay, ngày nào cũng vậy nó – một cô bé với bộ quần áo nhăn nhúm, mặt mày lem luốc đi vòng quanh khu xóm. Nó nhìn vào khung cửa của từng ngôi nhà. Mắt nó dừng lại thật lâu ở những