Ông cháu và vườn cây
Mùa xuân ông cặm cụi Trồng đủ các loài cây Rồi chăm bón từng ngày Cây vừa xanh vừa tốt Đến thì ra quả ngọt Hương bay gần bay xa Ông lo lắng cùng bà Canh chừng loài hái trộm Đêm ra vào thấp
Mùa xuân ông cặm cụi Trồng đủ các loài cây Rồi chăm bón từng ngày Cây vừa xanh vừa tốt Đến thì ra quả ngọt Hương bay gần bay xa Ông lo lắng cùng bà Canh chừng loài hái trộm Đêm ra vào thấp
Bình minh đang ngái ngủ Dụi mắt phía đằng đông Lục tục họ nhà ong Gọi nhau đi tìm mật Đàn bướm đang ngủ gật Nghe xôn xao quanh nhà Giật mình vội bay ra Chẳng kịp lau bụi phấn Mặt mày đến là
Nghe như đã tới Hè rồi Tiếng ve rộn rã rối bời vòm cây Xuân còn đắm đuối đậu đây Bờ xa một nhánh sông gây quê hương. Hè ơi, tôi nhớ con đường Tuổi thơ cắp sách tới trường làng tôi Trường làng
Bé rời bàn tay cô Vành nôi là điểm tựa Cả bầu trời thu nhỏ Êm đềm quanh nôi tre. Khi đẩy, nôi là xe Khi đẩy, nôi là võng Biết cái ngủ đang về Dang bàn tay cô đón. Cái ngủ này ngủ
Có những ngày tháng năm Nắng tưởng chừng hời hợt Mưa ngang qua bất chợt Ướt cả lối ai về Theo tháng năm mải mê Dòng lưu bút dang dở Cánh phượng vừa chớm nở E ấp cánh bằng lăng. Ai treo nghiêng vầng
Dường như là tháng năm! Gọi thầm cơn mưa hạ Tiếng ve trên vòm lá Da diết từng lời ca. Dường như là cơn gió Chở mùa về trên sân Hoa phượng đỏ bâng khuâng Lòng lâng lâng nỗi nhớ. Chợt nhớ về một
Thơm nức vườn nhà Tháng ba ổi chín Hương lừng bay xa Tận ngoài ngõ xóm. Bà cười móm mém Xẻ ổi cho em Vỏ xanh ruột đỏ Nhìn thôi mà thèm. Bé xin một quả Để mang đến trường Vừa chạm cửa lớp
Mẹ bảo Ngũ Chỉ Sơn Trỏ lên cao năm ngọn Như bàn tay năm ngón Nâng đất trời quê hương. Cha bảo Ngũ Chỉ Sơn Năm người con của đất Đứng hiên ngang bất khuất Trấn giữ dải biên cương. Em thấy Ngũ Chỉ
Ông mặt trời buổi sáng rải hạt nắng trong veo bình minh lên ấm áp em đi - nắng đi theo Nắng lung linh nhảy múa hôn lên má em ngoan đơm lên từng hoa cỏ từng vũ khúc rộn ràng Ông mặt trời
Bà mây kéo đầy trời Ông Sấm cười khanh khách Cô gió múa vòng quanh Cụ mặt trời trốn mất Mẹ gà nhìn dáo dác Rối rít gọi đàn con Nhanh chạy vào cánh mẹ Đủ chục cặp chân son Đàn vịt mừng tíu
Cho tôi về lại ngày xưa Cái thuở nông nổi còn chưa biết gì Cứ ngúng nguẩy bước chân đi Khi hờn khi dỗi khi thì chanh chua. Đồng quê lúa rộ chín mùa Tung tăng theo ngoại lượm vừa đôi tay Lúa rơi
Nắng hạ vàng ươm sân thóc Hong khố vất vả ngày mùa Nắng đậu lưng người khó nhọc Áo bà bạc nắng già nua. Nắng len xiên qua khe cửa Nhà trong cùng bé vui đùa Ông ngồi chẻ tre đan lát Chẻ từng