Mảnh
1 Mùa gió Lào trở lại tóc đuôi gà dài thêm Mưa cầu vồng ta nhớ từng lấp lánh Ngọn buồm qua xóm nhỏ vầng mây bay thầm thì Sông phía em đi đổ chiều vào biển... 2 Ở đâu, lông chống gió vô
1 Mùa gió Lào trở lại tóc đuôi gà dài thêm Mưa cầu vồng ta nhớ từng lấp lánh Ngọn buồm qua xóm nhỏ vầng mây bay thầm thì Sông phía em đi đổ chiều vào biển... 2 Ở đâu, lông chống gió vô
Vui buồn anh có quê hương con sông nối lại hai phương mặt trời bao nhiêu cái đã cạn với Linh Giang vẫn chảy khôn nguôi giữa lòng! Anh và em ở cuối sông sóng khâu tấm áo biển Đông không sờn quê mình
Lửa tro, bồ hóng, nhọ nồi bắc lên, đặt xuống mặt trời, mặt trăng tù tì con nít đánh khăng nghe lời mẹ gọi chiều lăn mút đồng. Cỏ may túm tít bờ sông con diều chở trẻ rắn rồng lên mây đồng dao
Nhớ làn khói bếp xa xôi còn nghe lục bục cơm sôi mé chiều mẹ ngồi bên cạnh nồi niêu tương cà đội nón, canh riêu cua đồng. Xa xôi cái thúng, cái nong đựng mưa nắng, đựng hao hong mùa màng kẽo cà
Rượu nhà anh ủ nồng men lá Lá của rừng hoang say bàn tay lạ Chum vò nồng nẫu những cơn hồng thủy Chắt từ lời mo. Qua nắng Mường Vang Qua mưa Mường Động Ướp hương đêm Mường Thàng Trong bữa cơm “thiệt
Nghe gió thổi biết mùa Thu dang dở chiếc lá vàng như dấu tích tuổi xưa ngôi nhà ấy biết còn ai ở mái rạ cùn giữ biền biệt gió mưa Hình như thế, ngày em còn bé lắm Thu nhặt tấm lá làm
Nở trên phím dương cầm hoa tự mình thánh thót không biết bóng trăng hay là nốt nhạc thơm hương đàn bà miên man Hoa không thể bạt ngàn chỉ là một mới nồng nàn như thế chỉ là một mới mịn màng như
Con sông con nít muôn đời rộng dài mấy vẫn tiếng cười trẻ thơ trăng non võng mắc đôi bờ có bầy lít nhít ngủ nhờ cỏ may. Thời em thơm ở trên cây quả na, quả thị mơ ngày thức đêm mùi hương
Lên chùa mồng Một heo may nâu sồng, lá rụng, mắt lay láy buồn nghĩ mình chẳng phải thước khuôn chắp tay lạy Phật, lạy luôn bóng người. Sen tàn, hương cũng rây rươi Tiếp đông he hé, tháng mười vừa sang ai mê
Tháng nào em cũng vậy thôi đội trăng, đeo oản đi chơi tù tì chàng theo yếm đỏ làm gì em lên cửa Phật thầm thì với ma... Táo chua có sẵn vườn nhà khế xanh chẳng hiếm, la đà trước sân đừng trông
Chiếc gối này của em đương nhiên thôi, nằm bên phải gối của anh - bờ sông bên trái đương nhiên mà, thỏa thuận của chúng ta. Một dòng chảy vô hình đi suốt bao la những trong đục cũng thất thường mưa nắng
Gió không nhận ra em nhưng tình yêu không có gió trong ngọn gió mùi hương em rực rỡ từ thuở ban đầu cho đến hôm nay. Gió mách anh em vừa thức dậy ngôi sao ban mai hòa ánh bình minh trên gối