Đường về chợ Gạo
Chưa kịp lễ Đính hôn đành ôm trọn mùa thu Đêm ấy sương sa ngậm trăng vàng sắc cỏ Cuối khe thời gian trập trùng nhịp mờ nhịp tỏ Chỉ thấy rất gần nỗi nhớ rất xa Có phải mái tóc em bồng
Chưa kịp lễ Đính hôn đành ôm trọn mùa thu Đêm ấy sương sa ngậm trăng vàng sắc cỏ Cuối khe thời gian trập trùng nhịp mờ nhịp tỏ Chỉ thấy rất gần nỗi nhớ rất xa Có phải mái tóc em bồng
Chiều nay khóc giữa làng quê Bà đâu chẳng gọi tôi về ăn cơm Hay bà hoá ngọn khói rơm Còn cay sống mũi, còn thơm mùi trầu... Nhớ ngày mưa đổ bên cầu Nhường tôi cái nón đội đầu bà che Tôi thương
Ngân Hà vồng lên không đưa nổi em vào giông bão Em về Đọc lại câu thơ tổ tiên viết lên bầu trời xanh Đang tỏa ánh sáng trên từng nhịp cầu Thê Húc dâng đắm đuối Hoàng Cung Hoàng hôn nở về
Anh của một thời đã chìm trong mùa thương nhớ cũ Em của một đời đã bay về cuối phương trời xa Câu hát xưa hóa giọt sương trên triền đê vắng Lời ước thề hong nắng bốc lên thành khói mây. Anh bây
Em đã nghe khi gió bấc quay về Con phố khuya bỗng khép mình lặng lẽ Trên vòm cây chiếc lá vàng rơi khẽ Đông mặc trầm trong cái rét mênh mang. Gió bấc về mưa bụi cũng theo sang Mang giá băng trút
Đã gặp và yêu anh Em bỏ túi nỗi buồn hình trái tim mang về Đợi nguội giọt lệ Em [sẽ] viết bài thơ đệ lên trước cuộc đời Thượng đế phê duyệt đôi lời: - Con đã yêu gấp đôi một cuộc tình
Hình như Tết đến thật gần Lặng nghe trong gió hương trầm thoảng bay Mưa xuân lất phất hạt gầy Bánh chưng bà gói sắp đầy một mâm. Bếp lò ông đốt ngoài sân Cũng vừa đỏ lửa ấm dần bàn tay Bánh ngon
Nắng vàng trên đỉnh núi Gieo xuân xuống đại ngàn Niềm vui lưng bản nhỏ Mùa lễ hội thênh thang. Dáng em buông lả lướt Như cần rượu say men Chạm môi ta uống cạn Ngày tan dần vào đêm. Ta say mùa nắng
Đêm trăng về Nậm Sáng Nghe rừng thông ngân nga Nghe suối rì rào kể Chuyện núi những mùa qua. Em đội khăn lên tóc Chùm tua rua đủ màu Tay em thêu em dệt Sắc đỏ quyện đời nhau. Anh qua lễ cấp
Hà Nội đã thật đông chưa anh Khi tháng Mười hai vừa gõ cửa Khi mùa thu vẫn còn đánh rơi hoa sữa Và những cơn mưa rải nhẹ khắp phố phường. Cho em gửi vào tháng Mười hai một chút yêu thương Gom
Tôi viết cho em cô gái tháng 12 Cô gái của mùa đông và hoa cải Biết lấy nụ cười sưởi những ngày tê tái Giấu đa đoan trong ánh mắt mơ màng Có phải mẹ sinh em đúng dịp đông sang Nên em
Xuân về trên bản làng ta, Muôn hoa rộn ràng khoe sắc, Vạn niềm vui ngần trong mắt, Núi rừng thay áo chào xuân. Hoa mơ trên nương nở trắng, Đào bừng lên sắc hồng tươi, Tớ Dày như gái đôi mươi, Chuốc say