Chiều Xuân
Anh đến thăm tôi buổi chiều xuân Ngoài sân hoa bưởi nở trắng ngần Bụi mưa lấm tấm trên mặt lá Tiễn anh về lòng thấy bâng khuâng Chợt nhớ,chợt thương rồi chợt buồn Chợt thấy trống trải chợt cô đơn Khoé mắt cay
Anh đến thăm tôi buổi chiều xuân Ngoài sân hoa bưởi nở trắng ngần Bụi mưa lấm tấm trên mặt lá Tiễn anh về lòng thấy bâng khuâng Chợt nhớ,chợt thương rồi chợt buồn Chợt thấy trống trải chợt cô đơn Khoé mắt cay
Em uống đây ông Một ly năm trăm ngàn tiền hồ sao chẳng uống Chỉ sau vài giây mà bà ngoại em bốn ngày đi bán số Mòn dép mỏi chân mới hòng mong có được ngần này Em uống đây ông Hai triệu
Đông về gieo lạnh vào Xuân Cho tim nhỏ nhé thấm nhuần nhớ mong Gửi thơ với khúc nhạc lòng Trái tim nóng bỏng chờ mong mỗi chiều Nhớ chàng cảm xúc hồn phiêu Để xua giá lạnh mỹ miều Xuân qua Vần thơ
Anh đừng lang thang facebook Tháng Giêng đã sắp cạn ngày Hãy về cùng em trẩy hội Ba tầm, nón lá để say... Áo em không cài khuy bấm Ngực Xuân ăm ắp tràn đầy.. Phố Xuân vẫn gìn hơi ấm Hương đồng riêng
Em cời tà áo tứ thân Hội làng hưng hửng nắng xuân cũng hồng Khen người khéo vỗ nên bông Theo bầy con sít lội sông tôi tìm Thương ai ấy mấy lim dim Cho tôi thành kẻ chết chìm mắt em Chẳng ưa
1 Mùa gió Lào trở lại tóc đuôi gà dài thêm Mưa cầu vồng ta nhớ từng lấp lánh Ngọn buồm qua xóm nhỏ vầng mây bay thầm thì Sông phía em đi đổ chiều vào biển... 2 Ở đâu, lông chống gió vô
Vui buồn anh có quê hương con sông nối lại hai phương mặt trời bao nhiêu cái đã cạn với Linh Giang vẫn chảy khôn nguôi giữa lòng! Anh và em ở cuối sông sóng khâu tấm áo biển Đông không sờn quê mình
Lửa tro, bồ hóng, nhọ nồi bắc lên, đặt xuống mặt trời, mặt trăng tù tì con nít đánh khăng nghe lời mẹ gọi chiều lăn mút đồng. Cỏ may túm tít bờ sông con diều chở trẻ rắn rồng lên mây đồng dao
Nhớ làn khói bếp xa xôi còn nghe lục bục cơm sôi mé chiều mẹ ngồi bên cạnh nồi niêu tương cà đội nón, canh riêu cua đồng. Xa xôi cái thúng, cái nong đựng mưa nắng, đựng hao hong mùa màng kẽo cà
Rượu nhà anh ủ nồng men lá Lá của rừng hoang say bàn tay lạ Chum vò nồng nẫu những cơn hồng thủy Chắt từ lời mo. Qua nắng Mường Vang Qua mưa Mường Động Ướp hương đêm Mường Thàng Trong bữa cơm “thiệt
Nghe gió thổi biết mùa Thu dang dở chiếc lá vàng như dấu tích tuổi xưa ngôi nhà ấy biết còn ai ở mái rạ cùn giữ biền biệt gió mưa Hình như thế, ngày em còn bé lắm Thu nhặt tấm lá làm
Nở trên phím dương cầm hoa tự mình thánh thót không biết bóng trăng hay là nốt nhạc thơm hương đàn bà miên man Hoa không thể bạt ngàn chỉ là một mới nồng nàn như thế chỉ là một mới mịn màng như