Nghèo ơi tạm biệt nhé
Đêm đã khuya. Nhàn trằn trọc, không thể nào chợp mắt được, hôm nay Nhàn thấy khó ngủ quá. Đầu Nhàn bắt đầu ngập tràn những suy nghĩ, chưa bao giờ Nhàn suy nghĩ nhiều như tối nay. Nhàn – một phụ nữ có
Đêm đã khuya. Nhàn trằn trọc, không thể nào chợp mắt được, hôm nay Nhàn thấy khó ngủ quá. Đầu Nhàn bắt đầu ngập tràn những suy nghĩ, chưa bao giờ Nhàn suy nghĩ nhiều như tối nay. Nhàn – một phụ nữ có
Ông Nghĩa năm nay cũng ngoài sáu mươi tuổi. Cái nghề chạm khắc vàng bạc quanh năm quần áo bám mạn bụi, xộc cả lên mũi miệng đã để lại cho ông chứng viêm phổi kinh niên. Vợ ông cũng khuyên ngăn tầm này
Cuối tuần, một mùa thi đầy nắng trôi qua, cảm giác như thời gian cố tình kéo thật dài. Sau khi kết thúc kì thi chuyển cấp, tôi ngồi dọn dẹp lại căn phòng. Một công việc ít được đụng đến của một đứa
Bé Minh Duy vừa xin phép mẹ xong, chưa chờ mẹ cho phép đã vụt chạy ra sân nhập vào cùng đám bạn. Lúc này, mẹ Duy đang lui cui làm bếp, liền trông theo gọi lớn: - Duy…uy…ơi! Vào nhà lo học bài
Chiều thứ Sáu nào mẹ tôi cũng về. Cứ tan làm, mẹ lại hối hả tay xách nách mang đủ thứ, vội vã ra bến xe cho kịp đi chuyến cuối lúc 6 giờ tối. Như một thói quen, chiều thứ Sáu nào bà
Chúng mình hãy hạnh phúc nhé! Kì nghỉ hè năm nhất Đại học, tôi đi làm thêm ở tiệm sách cũ của chú tôi. Cửa tiệm nằm trên con phố đi bộ nổi tiếng trong thành phố. Chú tôi mở nó khi còn trẻ,
Thành phố bắt đầu vào mùa mưa. Mưa như trút, nặng nề và dai dẳng suốt nhiều ngày liền. Đường phố lênh láng nước. Một vài đoạn đường bị ngập, nước dâng lên tới tận mắt cá chân. Tôi thở dài nhìn màn mưa,
Trâm ôm mặt khóc nức nở. Nước mắt cứ thi nhau chảy xuống, tràn trên má, trên mặt, xuống cổ. Trâm không buồn lau. Cô vẫn nghĩ cuộc đời mình đã quá khổ đau, đã phải khóc quá nhiều, sẽ chẳng còn nước mắt
Hè đã về trên bản Tà Lư, gieo ánh nắng chói chang cho bông lúa thêm chín vàng. Nơi đây, mùa hè không có sắc đỏ hoa phượng hay sắc tím của bằng lăng. Chỉ có màu tím của hoa sim, hoa mua mọc
Nó, một cô nông thôn từ tỉnh lẻ vác ba lô lên thủ đô ngày nhập học một trường cao đẳng không tên tuổi. Sự nghiệp học hành nó có ưa thích gì đâu, hoàn cảnh sinh ra trong một gia đình mẫu mực,
Đã bao mùa mưa đi qua nhưng hễ những giọt mưa đầu tiên rơi cô lại thấy lòng chùng lại. Hôm nay cũng thế, Facebook nhắc cô: - Nga ơi! coi chừng bị ướt. Hôm nay trời có thể có mưa! Cô lại rưng
Cách đây khoảng chục năm về trước, khi tôi còn là sinh viên, mắt bu tôi đã nhìn kém rồi. Cứ tranh thủ cuối tuần tôi về chơi, bu lại mang kim chỉ ra nhờ con gái sâu sẵn. Có lần, trong lúc ngồi