Đi trên phố gặp mùa thu Hà nội
Gọi trong tim bao ký ức quay về
Rưng rưng lắm một ngày xưa trở lại
Ngập hồn ta một thuở si mê…

Theo thu ấy ta tìm về chốn cũ
Cổ ngư xưa còn lộng gió Tây Hồ
Phan Đình Phùng dư âm mùa lá đổ
Phố xạc xào từng giọt nắng vàng khô

Chiều Quán Thánh dấu rêu trầm thuở trước
Khói hương thầm ngưng lại bóng thời gian
Tượng đồng cũ ẩn sâu màu ký ức
Chuông mõ ngân phai cả sắc nắng tàn

Mở ảnh

Bạn bè cũ đây rồi – thu Hà Nội
Chả phải vô tình cứ nhớ một mùa thu
Cúc họa mi trắng trong như màu áo
Trĩu nặng lòng còn tiếng hát mẹ ru

Còn đâu đấy tiếng ngày xưa đồng vọng
Chuyến tàu chiều chuyển bánh một sân ga
Biết nơi ấy có còn màu hoa tím
Ngày thu nào người hái tặng cho ta

Ừ bấm đốt 45 năm thấm thoắt
Bạn bè xưa đã người mất người còn
Nhưng kỷ niệm có thể nào quên được
Vẹn trong lòng tươi rói một màu son

Sẽ mãi mãi yêu mùa thu kỷ niệm
Bạn bè ơi bao ký ức đong đầy
Gọi người xa tìm về theo nỗi nhớ
Khóc đâu mà nghe khoé mắt thoảng cay

Ngày gặp mặt sớm thu nay tụ hội
Như thể năm xưa ngày ta mới nhập trường
Câu chuyện kể ríu ran bè bạn
Trong gió thu về mùa hoa sữa tỏa hương …

Phan Thu Hà – CLB VHNT Hoa Sen