Anh về chỉ chiếc ba lô
Gia tài quân ngũ đến giờ còn đây
Một chân cùng với một tay
Để nơi chiến tuyến những ngày không quên

Nụ cười xưa vẫn vẹn nguyên
Lành như đất mẹ dịu hiền bao dung
Bàn tay dang rộng nửa chừng
Thương con mẹ khóc rưng rưng mấy mùa

Chuyện tình của anh bộ đội và cô bạn cùng bàn: Đơn phương 2 năm, yêu 6 năm,  đã về chung một nhà nhưng vẫn phải yêu xa

Anh về nặng trĩu ba lô
Nhúm xương thằng bạn đến giờ vẫn đâu?
Lại lên đường tận rừng sâu:
Mày ơi về nhé cùng tao về nhà!

Nén trầm rưng rức người xa
Anh về chiếc nạng hoá là thương binh
Vì Tổ quốc đã hi sinh
Máu xương tan xuống nghĩa tình thắm xanh

Anh về đất mẹ hiền lành
Ôm anh trong dạ hoá thành bài ca
Người thương binh vì nước nhà
Tàn nhưng không phế ngợi ca muôn đời.

Lan Vương