Buông tay rồi ai còn nghĩ gì không
Phải chăng rựơu nhạt đủ ấm lòng lữ khách
Chỉ có riêng ta ngồi đếm đong lựơm nhặt
Kí ức không nhòa nhớ là cách để quên

Buông tay rồi mong ngừơi mãi bình yên
Cho ta lưu giữ ánh mắt hiền thân thuộc
Lời ca ngày ấy làm hành trang tiếp bứơc
Hạnh phúc về theo để anh đựơc mộng lành

Không có mô tả ảnh.

Buông tay rồi chẳng khóc nữa đâu anh
Giọt yêu đương cạn tim khô cằn sỏi đá
Một thời mơ ứơc xem nhau là tất cả
Chợt sóng gió lay tình duyên hoá bọt bèo

Buông tay rồi ta đứng lại nhìn theo
Từng bứơc anh đi khi ngựơc chiều bỗng nhói
Phút giây nhận thấy đôi chân mình rã mỏi
Sau những tháng năm mãi rựơt đuổi phận ngừơi
Buông tay rồi ta chọn kiếp đơn côi…

Trần Hoài Thương