Bên gốc me keo già
Chái hiên chiều nghiêng nắng
Má buông tóc la đà
Tưởng mây trời đi vắng.

Lụn năm dài tháng ngắn
Kĩu kịt đôi bờ vai
Cõng một đời giông bão
Vun con vui tháng ngày.

Gánh hàng rong của mẹ

Tuổi thơ nào chẳng dại
Để đổi lần nên khôn
Bàn chân bùn bấm độn
Má quơ buồn mi cay.

Mấy mơ mòng cộng lại
Thân đợ nhà người ta
Gà canh ba giục gáy
Cuối con đường mù xa.

Chân trần chưa kịp mỏi
Má đã về trăm năm
Và con chưa kịp hỏi:
Những canh chày vừa năm?