1. HỒN GỐM
Lắng sâu từ những ngày xưa
Bao đời mưa nắng nắng mưa chuyển mình
Đất cùng với nước hồi sinh
Mang trong hồn gốm bóng hình quê hương
Chỉ là đất cát chân phương
Tay người tạo dáng nghê thường đẹp tươi
Bàn xoay cô thợ mỉm cười
Vẽ lên bình gốm cuộc đời gấm hoa
Màu men như ngọc như ngà
Lửa bùng điệu múa, lửa hòa lời ru
Khắc ghi từ thuở mịt mù
Tạc hình đất nước thiên thu muôn đời
Từ trong màu gốm sáng ngời
Nghe như có cả hồn người trăm năm …
2. HỒN XUÂN
Mực thơm nghiên bút ngày xưa
Giấy điều năm cũ vẫn chưa phai màu
Câu văn lộng với mai đào
Tâm hòa cùng ý quyện vào ngày xuân
Trăm năm dâu bể bao lần
Đôi câu đối đỏ vẫn hằn nếp quê
Bút nghiên gieo phúc bồ đề
Ông đồ theo chữ đi về hư không
Cuối năm ngọn gió bâng khuâng
Đôi tà áo lụa tần ngần làm duyên
Đào xuân xin chữ thật hiền
Cầu mong hạnh phúc tân niên an hòa
Bút xưa nay lại nở hoa
Có hồn xuân vẫn thật thà đâu đây
Có đôi câu đối sum vầy
Có ngày xưa với ngày này cùng nhau…
3. TẾT XƯA
Tôi về chợ tết ngày xưa
Lá dong gói những nắng mưa ruộng đồng
Chợ quê như gái chưa chồng
Xuân xanh bán cái má hồng làm duyên
Trót đời nặng nợ bút nghiên
Ông đồ với chữ thánh hiền tâm giao
Hương xuân e ấp cánh đào
Đôi câu đối đỏ tạc vào pháp gia
Nếp quê trăm nỗi thật thà
Thảo thơm bay giữa la đà trầm nhang
Nàng mưa tháng chạp điệu đàng
Rắc voan sương mỏng nhẹ nhàng vào xuân
Tôi về luống những bâng khuâng
Tìm đâu hương sắc tần ngần chợ quê
Ba mươi ông táo trở về
Còn tôi lạc giữa bộn bề…tết xưa!
4. LỤC BÁT CHO ANH
Em về gom gió mười phương
Làm câu lục bát gửi thương cho người
Câu thơ em ủ men rồi
Có thêm hương tóc bồi hồi ngày xưa
Thương từ trong những cơn mưa
Tảo tần mẹ gánh bốn mùa trên vai
Lo toan thao thức đêm dài
Tiếng gà xao xác đan cài giấc mơ
Em gom, gom hết vào thơ
Yêu anh từ thuở bơ vơ vào đời
Nhỏ nhoi giữa đất giữa trời
Tình em lục bát ngọt lời ca dao
Đêm về ru giấc chiêm bao
Đưa anh qua những chênh chao phận mình
Ru đời chìm nổi lênh đênh
Ru anh ru cả cuộc tình trăm năm
Đời qua bao nẻo thăng trầm
Em ngôi sao nhỏ âm thầm sáng soi
Câu thơ em ủ men rồi
Có trầu cau quyện cùng vôi thơm nồng.
5. GIẤC MƠ
Có đêm mơ giấc mẹ tôi
Một chiều trở dạ tiếng nôi ru hời
Lặng nghe câu hát à ơi
Cánh cò cõng trắng cả lời ca dao
Cha quỳ khấn nguyện trời cao
Đêm thanh đợi một ánh sao giáng trần
Hương trầm thơm tiếng mõ ngân
Ao nhà vừa nhú một mầm từ liên
Có đêm mơ giấc thật hiền
Trường xa theo bước cô tiên dịu dàng
Đói lòng mót củ khoai lang
Hương cau thơm đến rộn ràng bến sông
Rồi tôi mơ thấy cánh đồng
Mênh mông như thể tấm lòng mẹ cha
Đằm trong môi mắt nhạt nhòa
Trăm năm khóc tiếng thật thà quê hương!
Tác giả: Phố Mưa Bay