Anh của một thời
đã chìm
trong mùa thương nhớ cũ
Em của một đời
đã bay
về cuối phương trời xa
Câu hát xưa hóa giọt sương trên triền đê vắng
Lời ước thề hong nắng bốc lên thành khói mây.
Anh bây giờ
vương vấn
chuyện của những người thương khác
Em bây giờ
quyến luyến
những bữa cơm trong căn bếp lạ.
Chuyện của một thời để một đời mắc nợ
Quên sao được nhưng nhớ không đành.
Anh không về lại đến đò xưa cũ
Chuyện chúng mình chết đuối dưới sông sâu.
Em không là một đời của ai nữa
Lời thương thuở nào thành giễu nhại trong nhau.
Mang một thời đốt cháy cả một đời
Chuyện của một thời
giăng mắc
suốt một đời.