Em đừng đến…
em ơi
đừng đến nhé!
ta hôm nay đã chết tự xưa rồi
em đừng đến khi lửa lòng hấp hối
đừng trở về khi đã hóa xa xôi
Ta đứng lại bâng khuâng tàn lối hẹn
nghe mông lung vang vọng bóng câu hò
và chiếc lá lả lơi chiều úa đỏ
khẳm nỗi niềm theo sông suối cạn khô
Giá em hiểu thuyền nan neo bến vắng
chở ta buồn trong kí ức xa xăm
hồ như vẫn đâu đây làn pháo trắng
ta trở về khóc cạn tuổi mười lăm!