Cha gom nắng
nhốt vào lồng
Nắng trốn xuống đồng
vàng ươm sóng lúa
Mẹ gom nắng
nặng trĩu vai
Nắng chạy dài
lặn vào quả ngọt
Phượng gom nắng
dỗ học trò
Nắng sợ cách xa
ẩn trong lưu bút
Em gom nắng
nhốt vào tim
Nắng sợ trốn tìm
đốt anh hừng hực.
Phạm Thị Hồng Thu