Rồi cũng hết một thời ngang dọc
Ta về làng an phận thường dân
Đong đếm bao nụ cười, tiếng khóc
Tầm nhìn chưa ra khỏi khoảnh sân

Rồi cũng hết một thời say đắm
Người thiên di biền biệt xứ người
Nỗi cơm áo đường đời bụi bặm
Dĩ vãng nào kí ức mù khơi

 

Anh sẽ không để gia đình phải khổ - Tình yêu - Việt Giải Trí

Rồi cũng hết một thời sôi nổi
Đếm lá rơi tưởng tiếc thu về
Miền nhớ đã mang mang sợi khói
Vấn vít chiều u u, mê mê

Giờ còn lại dăm lời vụn vỡ
Dửng dưng sau mặt nạ da người
Đã nghiền nát sao còn mắc nợ
Triệu hồi về trong giọt mặn… mồ côi !