Phận nữ nhi kiếp hồng trần
Đế vương một nước trên thân xác này
Giang sơn gấm vóc bủa vây
Suy tàn cùng cực đọa đày nhân gian

Thôi ta lặng lẽ khép màn
Nhường ngôi vương đế giúp chàng binh đao
Giang sơn xã tắc đã giao
Mong chàng giúp thiếp xây cao cơ đồ

Lý Chiêu Hoàng mất ngôi hoàng hậu vì muộn con?

Ái tình đâu phải hư vô
Nhưng sao cay đắng hồ đồ là bao
Hoàng hậu một kiếp thanh tao
Ngờ đâu phế truất, tuyệt giao tình này

Chắp tay niệm Phật lệ cay
Ta là con rối kéo quay giữa triều
Tình ư? Có đáng bao nhiêu
Đầu rơi máu chảy đau nhiều bằng ta?

Khắc khổ tàn một kiếp hoa
Ta trầm mình xuống cho qua muộn phiền
Nghĩa tình, thế sự đảo điên
Luân hồi sinh tử nơi miền an yên

Đời người nghiêng ngả nợ duyên
Hẹn sau gặp lại thề nguyền bên nhau.