Chạm vào cổng ngõ quê ta
Vẫn đây gốc ổi vườn cà liêu xiêu
Mưa tuôn ướt đẫm cánh diều
Đường rơm trải lối những chiều tuổi thơ

Ngồi trong cõi nhớ mà mơ
Lưng cơm ai khói đến giờ vẫn thơm
Vại cà mốc muối mẹ dầm
Thêm rau muống luộc âm thầm lòng đau

Mẹ từ tôm tép đồng sâu
Mót bông lúa rụng tích cầu cho con
Đường mưa chân bấm trầy mòn
Vẫn tươi hi vọng vẫn son nụ cười

Rằng đâu ai khó ba đời
Con ơi trí lớn thành người đức nhân
Mẹ cho con những kiệm cần
Tự tin dẫu khó vạn lần vẫn qua

Bây giờ thương mẹ tuổi già
Đời mênh mông thế về nhà mẹ mong
Cúi xin gánh lại chất chồng
Vai chiều nhẹ bớt nỗi lòng rưng rưng.