Mỹ Sơn ơi sừng sững giữa non ngàn
Em vẫn vậy mặc thời gian nắng gió
Rêu phong phủ vết tích xưa còn đó
Dẫu thăng trầm hằn rõ nét tàn phai.

Mỹ Sơn ơi những cung điện đền đài
Là văn vật trải dài cùng sông núi
Qua năm tháng giữa đường đời gió bụi
Vẫn an nhiên gần gũi với đất này.

Về Mỹ Sơn ta lặng ngắm chiều say
Nghe văng vẳng từ đâu đây vọng lại
Trong gió thoảng lời người xưa vang mãi
Giữa đất trời của thời đại vàng son.

Giới thiệu đôi nét về Thánh Địa Mỹ Sơn

Mấy ngàn năm nền văn hiến chưa mòn
Những ngọn tháp trường tồn nơi xứ Quảng
Trong cõi mộng bóng tiền nhân thấp thoáng
Đưa ta về với một khoảng trời mơ.

Đây Mỹ Sơn trầm mặc có ai ngờ
Ta lặng ngắm ngẩn ngơ cùng huyền tích
Đêm trầm lắng giữa bốn bề cô tịch
Nghe cõi lòng rả rích nỗi niềm riêng.

Mỹ Sơn ơi miền đất cổ linh thiêng
Trải dâu bể biến thiên dòng lịch sử
Ta như chạm vào trong miền qua khứ
Bỗng thấy mình tư lự với Chăm Pa.

Đêm dập dìu vũ điệu Apsara
Đâu kiều diễm đâu phồn hoa thánh địa
Giữa trầm mặc nghe hồn mình thấm thía
Một nỗi buồn lan tỏa phía trời xa.

Pa ra nưng hòa quyện tiếng tù và
Trong tiếng trống cho ta nhiều suy ngẫm
Đêm huyền diệu Mỹ Sơn sầu thăm thẳm
Giấc miên trường dấu chấm lặng thời gian.

Tạm biệt rồi sao luyến tiếc miên man
Trong tâm khảm dâng muôn ngàn nỗi nhớ
Từ sâu thẳm ta như người mắc nợ
Giữa muôn trùng trăn trở Mỹ Sơn ơi!

Ngũ Ánh Tuyên

Ngũ Ánh Tuyên