Những mùa gió cháy trên lưng mẹ
Cây lúa oằn cong nắng bỏng bùn
Mồ hôi vẽ trắng vai áo mẹ
Những lá bùa hộ mệnh đời con.
Những mùa rét cứa, những ngày xưa
Phất phơ manh áo tướp tưa mùa
Khoai lúa vì con còng thân mẹ
Nắng cời nón lá áo tơi mưa.
No đói mùa đi dằng dặc lắm
Nhớ thương mẹ gửi cả trên đồng
Mơ ước mùa con mà khát vọng
Chiêm mùa cây lúa trổ sây bông.
Mòn mỏi chân trần nông sâu ruộng
Mùa lụt chưa qua hạn hán về
Ngày ba đói đuổi dồn tháng tám
Dưa cà rau cháo những mùa quê.
Tháng sáu nồm nam đưa cánh võng
Quạt mo phe phẩy giấc trưa nồng
Mơ ngủ bờ tre im rủ bóng
Cánh cò…câu hát mẹ ru con.
Con lớn khôn qua tháng ngày dâu bể
Một đời đi bì bõm nhịp chiêm mùa
Mẹ cần mẫn gieo vào con khát vọng
Cho cánh đồng hoa trái ngát hương đưa
Nguyễn Doãn Việt