Phía sau đêm là mặt trời say ngủ
Có vầng trăng thả dáng ngoan hiền
Đẹp diệu kỳ giữa muôn vàn tinh tú
Ru hồn người an lạc chút bình yên
Phía sau mùa rơi rụng cánh mộc miên
Có dáng mẹ lưng còng ra đón ngõ
Ôm lấy con trong vòng tay gầy nhỏ
Tuổi thơ ơi, tôi cứ mãi đi tìm
Phía sau làng là bãi cỏ thân quen
Đã cùng tôi bước qua miền cổ tích
Đuổi bướm dưới mưa những chiều ướt nhẹp
Có bài thơ tôi viết lúc sang mùa
Phía sau cuộc đời được mất hơn thua
Là những suy tư hằn sâu khoé mắt
Giữ niềm tin rạng ngời trên khuôn mặt
Có nỗi buồn ẩn hiện dấu thời gian.
21/4/2020
Sơn Nữ