Nhớ người sông cũng lười trôi
Nắng ngưng chải tóc hương đời gió bay
Bóng sầu đêm trước rụng dài
Buồn sa mắt biếc tàn phai nằm chờ

Tát cho sông cạn rõ bờ
Với tay cột gió vàng mơ rất hiền
Buồn người chiếc lá cười duyên
Buồn là hoa cỏ rụng hiên… hết buồn

Sông quạnh chiều hôm | Phật Giáo Việt Nam

Nhớ người lọn tóc chải suông
Tết đôi sợi bím cho buồn đi quanh
Tóc thề mỗi sớm mỗi sanh
Dài như nỗi nhớ bên cành tương tư.