Ăn cùng mẹ bữa cơm quê
Ngày mai phố thị con về bon chen

Cơm người nước mắt lấm lem
Đâu như cơm mẹ vừa hiền vừa thơm

Ngồi ăn cùng mẹ bữa cơm
Mà ngon từng vị rạ rơm quê nghèo

Mở ảnh

Tương chao, đậu hũ, kèo nèo
Chẳng cần thịt cá nhưng sao ấm lòng

Xứ người tới bữa ăn rong
Cao lương mỹ vị, cay nồng xót xa

Thèm bữa cơm với rau cà
Thèm hương dưa muối, hít hà ớt xanh

Xa quê, xa mẹ không đành
Biết được bao dịp mình còn bên nhau

Chiều xua mây trắng ngang đầu
Bước đi trong dạ dâng sầu tái tê

Ăn cùng mẹ bữa cơm quê
Rồi mai cách trở sơn khê mịt mùng

Hẹn nhau năm tới tương phùng
Cả nhà mình lại ngồi cùng ăn cơm.

Dung Trần