Gánh gì giữa chốn nhân gian
Xé lòng một tiếng rao tan giữa trời
Chân trần đá sỏi khắp nơi
Nắng sa mưa dội khản lời mẹ ơi

Gánh gì? Gánh nẻo đơn côi
Nón mê mẹ đậy rau đời giữa trưa
Về chiều rau héo người thưa
Gian nan đời mẹ ai mua hỡi người

Gánh gì dòng ngược dòng xuôi
Người vui người khóc tiếng cười mẹ đâu
Giếng trời đáy biển cao sâu
Giọt châu chảy xuống khi nào chảy lên?

Gánh gì khi phố lên đèn
Mẹ ơi gánh cả nỗi niềm ca dao
Đường về chân bước thấp cao
Sương khuya ướt lạnh ánh sao cuối trời

Gánh đời nhân thế người ơi
Ai đem giọt tủi gieo đời mẹ khô
Ngày xưa con bé ầu ơ
Ngày nay con lớn mẹ mờ trong sương

Gánh đời đi giữa quê hương.
Thuyền trăng lưng mẹ gánh đời con thơ
Con về nhặt lấy giấc mơ
Vần thơ chợt khóc
…Thẩn thờ
… Mẹ đâu…!

Cỏ ba lá