Quá nhiều cơn gió ngang trời
Nhặt bao nhiêu sợi mây trôi kín chiều
Mưa giăng lối cũ – phù điêu
Giấc mơ còn lại quá nhiều đắng cay
Chỉ thương lời hứa heo may
Sông xa – thuyền nhỏ – chốn này tơ vương
Lẽ nào? Ừ nhỉ cuối đường
Hẹn nhau – cũng chỉ vô thường – lại xa
Hình như – có lẽ – đêm qua
Gió đem nhiều nỗi xót xa tặng người
Phù vân một giấc bên trời
Mà xanh nỗi nhớ đỏ vời chia ly
Người đi – chợt thấy ướt mi
Thầm thì có phải nơi này… vời trông!
Lẽ nào gió lại mênh mông
Xoè tay nắm lại vẫn không thấy gì
Chỉ là cơn gió vừa đi…
Nga Vũ