Giàn trầu tay mẹ trồng nên
Lá xanh mướt cả trái hiên bốn mùa
Cay nồng với đất mặn chua
Có trong đời mẹ nắng mưa mà thành.

Trầu bà dễ trồng, ít tốn phân

Nhớ khi đứt bữa mẹ đành
Lưng nồi cơm độn chỉ dành chúng con.
Miếng trầu cứ dậy màu son
Ở đôi môi mẹ đang cơn đói lòng.

Lá cay, cau chát, vôi nồng
Trầu hoen miệng mẹ, nát lòng phận con .
Người giờ là ngọn Thái sơn
Dây trầu nhớ mẹ cứ vươn sắc trời…

Cay thơm con suốt cả đời.

Đoàn Thịnh