Tôi về với xóm làng xưa
Thoảng mùi rơm rạ trong mưa nhạt nhoà.

Thèm nghe tiếng gáy của gà
Ó o vang vọng vỡ oà trời trưa.

Lặng tìm hình bóng võng đưa
À ơi tiếng mẹ như vừa mới đây.

Buổi trưa miền sơn cước trong vườn thơ của Nguyễn Xuân Thâm

Gặp lại đây chiếc cối xay
Xoay tròn năm tháng vơi đầy nhớ mong.

Soi mình dưới giếng nước trong
Gặp lại mơ ước tuổi hồng vấn vương.

Bâng khuâng chân bước trên đường
Nhớ khi cất vó dưới mương đầu làng.

Thèm nhìn thấy chú cún vàng
Bên cổng ngồi đợi người sang là mừng.

Nhớ sao một thuở đã từng
Mò cua, bắt ốc cháy lưng nắng vàng.

Bồi hồi lưng tựa cổng làng
Một miền kí ức mênh mang ùa về.

Về quê thao thiết nhớ quê
Càng đi càng muốn tìm về chân quê.