Lặng nhìn
chiếc lá vàng
rơi
Mà sao thương cả kiếp người
chênh vênh.

Đường trần
trắc trở
gập ghềnh
Phận
duyên
con gái
nổi nênh cánh bèo.

Hình Ảnh Cô Gái Cô Đơn Một Mình Giữa Chiều Hoàng Hôn

Mười hai bến nước
gieo neo
Đục
trong
cũng một lần theo với đời.

Giấu trong tim một tình tôi
Tháng năm rũ bóng
bóng người mãi xa.

Tóc mây nhuộm ráng chiều tà
Tìm đâu khoảnh khắc mình là… của nhau.

Nguyễn Thị Hồng Hạnh