Hạ sang
lưng lửng ngực trưa
Làn môi mây trắng
say vừa tỉnh say
Mơ đêm
khát bỏng môi này
Ngón tình trót mở
sợi dây yếm trời
Cởi mùa
hoa phượng sánh đôi
Anh ngàn ngạt gió
em nôi trăng chiều
Đêm giàn
hoa lửa cuồng phiêu
Vết quê ứa một
lần liều trót mang
Còn đây
bóng đổ thời gian
Vỡ miền trăn trở
hé màn sương non
Anh đi
nắng lụi hay còn
Lệ mùa ướt đẫm
tuổi son trắng ngày
Dung Kim