Lỡ làm rớt mất lời ru
Nên mẹ lặn lội bao thu đi tìm.
Lời nào đọng lại trong tim
Lời nào nặng nhẹ nổi chìm đáy sông.

Một đời “gánh gạo theo chồng”
Đò đầy “mẹ vẫn qua sông tháng ngày”
Giọt buồn thấm đẫm đắng cay
Gió sương oằn nặng vai gầy chênh chông.

Lời ru, tiếng võng ầu ơ…

Mưa cho “bong bóng phập phồng”
Giữa đường đứt gánh mẹ không thẹn lòng.
Đau buồn chôn chặt vào trong
Đơn côi cuộc sống đèo bòng nuôi con.

Dù cho “sông cạn đá mòn”
Lời ru một thuở tuổi son đâu rồi
Khát khao chỉ một lần thôi
Mẹ tìm lại được một lời ru yêu.