Hồn anh – Nguyễn Bính nhập về
Chân đất tìm em trong chiều lục bát
Tìm tình mình trong câu hát
Hương đồng làng thơm mát gót chân quê!

Em còn thương nhớ lối về
Nhớ mùi rơm rạ đồng quê mùa vàng
Tuổi em tắm mát mương làng
Ca dao mẹ dạy, trường làng thuở xưa?

Chuồn chuồn voi cõng nắng trưa
Cõng câu lục bát tuổi thơ đi tìm
Thuở em bím thắt thật xinh
Ngày em chỉ biết quê mình – Hạ thương*!

Tâm tình quê lúa

Tình quê thơm mát má hường
Sim quê nhuộm tím môi thơm em rồi
Thương câu lục bát à ơi
Anh đi đầu bãi, cuối trời…chênh vênh!

Vầng trăng treo nửa mối tình
Nửa còn sương khói cho mình xốn xao
Mang trăng ra tựa cầu ao
Mượn câu lục bát, muốn trao…ngại ngần!

Giờ em xa ngái, thị thành
Hỏi em còn giữ gốc tình, duyên quê
Guốc cao có ngại đường về
Phồn hoa có dị đồng quê mùi bùn?

Hồn anh chán phố về làng
Mang câu lục bát lang thang quê mình
Hương đồng gió núi ban sinh
Anh tìm mình lại hương tình nguyên sơ.

Gối đầu lên cái câu thơ
Ôm câu lục bát đợi chờ ai ơi!
Ai buông một sợi tơ trời
Mà đem thắt nút ở nơi tim mình?

Sài thành lạc nhịp chân tình
Tình quê vẫn đợi chúng mình em ơi
Hoa cau, hoa bưởi chờ người
Em về bên giếng giặt phơi váy hồng.

Anh tìm gom nắng mùa đông
Hong khô suối tóc, tô hồng má em
Thơ anh sống lại êm đềm
Bao câu lục bát làm duyên quê mình.

Em về cho nụ cười xinh
Bỏ đi quyến rũ thị thành đam mê
Bố mẹ mình đó, chân quê
Em về dệt lại lời thề cỏ may.

(*): làng Cao Lao Hạ (làng Hạ)