Lên chùa mồng Một heo may
nâu sồng, lá rụng, mắt lay láy buồn
nghĩ mình chẳng phải thước khuôn
chắp tay lạy Phật, lạy luôn bóng người.
Sen tàn, hương cũng rây rươi
Tiếp đông he hé, tháng mười vừa sang
ai mê tro bụi mã vàng
tối mơ lại nẻo trăng làng xửa xưa…
Cơm chay một nắm đã vừa
ăn không cốt để dư thừa hân hoan
lấy gì chuộc lỗi trái xoan
nét buồn như sóng dung nhan sân chùa.