Anh đến giữa đời em
Như cơn mưa rào đầu, bất chợt
Như là ngẫu nhiên, như là hẹn trước
Như bao nhiêu cái có thể trong đời

Khi nửa – đời – mình còn thiếu vắng trong tôi
Bao khao khát, bao kiếm tìm mải miết
Một trí tuệ thông minh, một trái tim cuồng nhiệt
Một mẫu hình lý tưởng khắt khe

Hồn lang thang phiêu lãng cuối trời xa
Mắt mơ màng những nên thơ, huyền thoại
Gửi khắp đó đây: một chút dỗi, một chút hờn,
một chút buồn, chút nhớ
Bóng hình ai trong ảo giác đơn cô

Anh đến giữa đời em, như trận gió không ngờ
Làm đảo lộn những gì em vốn có
Bao triết lý thơ ngây nhuốm màu sách vở
Bao ước vọng cao xa em mê mải kiếm tìm

Nửa cuộc đời em đang ở trong anh
Khi em nhận ra mình, mọi triết lý bỗng trở thành xa lạ
Anh – một mình chan hòa trong tất cả
Nỗi buồn, niềm vui, khát vọng ước mơ

Với em, anh là cả nguồn thơ
Bình dị sáng trong giữa cuộc đời rất thực
Không ồn ào, chẳng nhiều thề ước
Anh đã là tất cả của yêu tin
Anh đã là cái – nửa – của riêng em!

B.S.S

Bùi Sim Sim