Chưa kịp lễ Đính hôn
đành ôm trọn mùa thu
Đêm ấy
sương sa
ngậm trăng vàng sắc cỏ
Cuối khe thời gian
trập trùng nhịp mờ nhịp tỏ
Chỉ thấy rất gần nỗi nhớ rất xa
Có phải mái tóc em bồng bềnh
sóng sánh
khúc tình ca
Rừng dấu lặng đơn
lẳng lơ reo trên lá
Và mùa thu nồng nàn
và môi em gần quá
và con đường
và thảng thốt nụ hôn bay
Cứ ngỡ mùa thu đi rồi
để mặc anh say
Dẫu biển cả có lạc vần tung sóng
Và thời gian
có trút đầy ảo vọng
Bên nốt trầm
anh bỗng hóa huyền hư …