Tuổi thơ hành khất
Mang bị theo bà
Nhặt cổ tích tròn như trái thị
Có cô bé nhà bên
Môi đỏ như trầu
Nụ cười như dao
Chém ngang chiều đỏng đảnh
Đêm nằm nghe mùi nắng lưng trâu
Nhớ cánh đồng rơm rạ
Thả cánh diều trời đất nối nhau
Cái giếng làng đầy những mùa trăng
Ai gọi đó – Bống bống bang bang
Lên ăn cơm nguội
Chị đây là Tấm !
Giếng nông sâu cứ thả ước mơ dài
Tôi múc uống cả một trời nhân nghĩa
Cô bé nhà bên hay hát tình tang
Mắt lá răm như tranh tố nữ
Trái me chua ném vào quá khứ
Nhỏ còn muối ớt mang theo…?
Bà ơi giờ bị cháu rách rồi
Cổ tích bay theo cổ tích
Bà theo bụt về trời
Giấc mơ đêm không tròn trái thị…
Văn Luân