Tôi đi qua đêm bằng giấc ngủ
có tiếng tuổi thơ nô đùa dưới trăng
óng ánh bầy con nít.

Giấc ngủ làm tôi trẻ lại năm mươi năm
bà tôi, bố tôi, mẹ tôi, các em tôi đông đủ

Bỗng dưng mơ thấy 4 điều này, chẳng mấy chốc tài vận sáng chói, cuộc đời  sang trang

Bà nhai trầu bỏm bẻm
bên chiếc bình vôi cười trắng xóa
bố ngồi vẽ thuyền
bên cánh buồm lim dim gió
mẹ hát ru
bên những đứa trẻ vừa thức vừa ngủ..

Tôi đi qua đêm bằng những ký ức mỏng như gió
lũ chuồn chuồn chở bầy trẻ bay cao
chiếc bánh mặt trăng thơm mùi bột nếp tỏa sáng đám mây trời
cánh đồng đi xa trở về mang theo bập bùng
tháng Chạp
khói làm cay mắt lũ trẻ trâu sưởi ấm áp mùa đông.

Năm mươi năm sau, ô kìa, vẫn thế giấc ngủ không hề gợn một nếp nhăn.

Nguyễn Hữu Quý - Nơi tôi gọi là Tổ quốc