Tháng bẩy rồi lắng lại một chút thôi
Cả cái nắng cái mưa rồi cũng lắng
Trong thăm thẳm cõi lòng thêm sâu nặng
Đợi mong nhiều sao chẳng chút nguôi ngoai.

Tháng bẩy rồi thương lắm mỗi sớm mai
Mẹ ngồi cửa mắt ngóng hoài nơi ngõ
Khoảng sân nhỏ tiễn cha đi từ đó
Tháng năm chờ vò võ cạn đêm thâu.

Mở ảnh

Tháng bẩy rồi thấm đẫm giọt mưa ngâu
Em lặng lẽ nối sầu dài một thuở
Giọt lệ buồn ngủ im trong nỗi nhớ
Người xa rồi liệu còn có về không.

Tháng bẩy rồi sao lòng cứ chênh chông
Sông Ngân cũng phập phồng trong bồi lở
Cầu Ô thước nối đôi bờ thương nhớ.
Tháng bẩy rồi ai đỡ nặng tim côi.

Hồng Hạnh – CLB VHNT Hoa Sen